Trên đường tới bệnh viện, tôi nhận được tin nhắn của Con Thỏ, là meme đang ngáp ngủ.
Trong lúc chờ đèn đỏ, tôi tiện tay gửi lại một dấu "?".
[Vô tình ngủ quên mất…] Cậu ta nói.
Tôi liếc nhìn sắc trời đang tối sầm ngoài cửa kính, bất lực lắc đầu.
Nghỉ ngơi một ngày, tinh thần bác trai có vẻ tốt hơn nhiều rồi.
Khi tôi tới bác sĩ đang kiểm tra cho ông ấy.
"Bác thấy thế nào rồi?" Tôi hỏi.
Bác trai khẽ nở nụ cười mệt mỏi: "Đỡ nhiều rồi, Chi Hành đâu, vẫn ở công ty à?"
"Vâng." Tôi cắm bó hoa mình mang đến vào bình, ngồi bên giường nói: "Lâu lắm rồi con không thấy anh ấy bận rộn như thế."
"Chẳng còn trẻ nữa, cũng phải làm chút chuyện đàng hoàng rồi." Bác trai nói: "Con chiều nó quá, lắm lúc bác định nói, lại thấy không nên can thiệp vào chuyện của lớp trẻ tụi con."
Thái độ của bác trai thẳng thắn, cũng nghiêm khắc với Phó Chi Hành hơn bác gái, người vẫn luôn cưng chiều Phó Chi Hành: "Lần này bác đổ bệnh, cũng coi như ép nó, không thì chẳng biết khi nào nó mới gánh vác được mọi thứ."
"Bác sẽ sớm khỏe lại thôi." Tôi nói.
"Cho dù không mắc phải căn bệnh này, bác cũng muốn để nó sớm tiếp quản công ty." Bác trai Phó thở dài: "Mấy năm trước các con ở nước ngoài theo đuổi mục tiêu của mình nhưng nếu bây giờ đã trở về thì cũng đến lúc phải ổn định sự nghiệp và gia đình rồi".
"Vâng." Tôi gật đầu: "Con nghe lời bác."
"Từ trước đến nay con luôn khiến người khác yên tâm.
Chủ yếu vẫn là Chi Hành, suốt ngày gây chuyện." Bác trai Phó vẫn rất bất lực với đứa con trai này: "Cũng tại bác không dạy dỗ nó đàng hoàng."
"Bác đừng nói thế, Chi Hành rất tốt."
"Chiều nay, cha mẹ con có tới thăm bác." Bác trai nói: "Nghe ý của họ, cũng thấy nên kết hôn sớm thì hơn."
Tôi mỉm cười: "Vâng, họ cũng nói với con rồi."
"Ý con thế nào, có bằng lòng kết hôn với Chi Hành không?"
Lần này tôi nghĩ ngợi một lúc, hơi rũ mắt nói: "Vâng, bằng lòng ạ."
Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, tôi ngoảnh đầu lại trông thấy Phó Chi Hành xách một hộp cơm giữ nhiệt, biểu cảm hơi lúng túng: "Cha, Tiểu Lộ."
"Sao con lại tới đây?" Bác trai Phó hỏi.
"Tranh thủ tới thăm mang canh gà cho cha." Phó Chi Hành nói: "Với lại con đoán Tiểu Lộ cũng ở đây."
"Cuộc họp thế nào rồi?" Tôi hỏi.
"Vẫn chưa xong." Phó Chi Hành thở dài: "Đưa canh xong anh còn phải quay lại."
Trong lúc nói hắn đặt hộp cơm xuống, tiện tay xoa đầu tôi, hỏi: "Em ăn cơm chưa?"
Tôi lắc đầu: "Vẫn chưa."
"Hai đứa con làm gì thì làm đi, không cần lo cho cha đâu." Cha Phó Chi Hành xua tay nói: "Xong việc thì về nhà nghỉ ngơi sớm đi."
"Vậy con với Tiểu Lộ về trước nhé." Phó Chi Hành dắt tay tôi: "Ngày mai lại tới thăm cha."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!