Edit: BT
Beta: TH
Sau ba năm kết hôn, Cố Thanh Yến theo Thời Thâm Niên về nhà cũ từng ở trước đây một chuyến.
Nhà họ Thời và nhà họ Cố đều là thế gia lâu đời, có tiếng ở thành phố A.
Vào trăm năm trước, địa vị nhà họ Cố còn cao hơn.
Nhà cũ của hai nhà đều ở một ngõ hẻm, nhà họ Cố nhà cao cửa rộng, có đến bảy cổng vào.
Ở chỗ sâu nhất con ngõ hẻm, có một con đường lát phiến đá xanh, đi đến cuối là có thể nhìn thấy cửa nhà họ Cố.
Bậc thang cánh cửa cao đến ngưỡng cẳng chân, cho thấy đây là một gia đình dòng quyền quý.
Bởi vì nhiều năm không tu sửa, sau khi Cố Thanh Yến dọn ra khỏi đó thì không còn ai ở nữa, hai cái khóa đồng thau trên cửa lớn cũng bị rỉ sét.
Hai bên bậc thang mọc đầy rêu xanh, bên ngoài đặt tảng đá nằm nghiêng, hoa đồng tiền trong chậu nước than chì cũng bị rêu xanh chen sang bên cạnh, mất đi không gian sống rộng mở.
Hẻm nhỏ lát đá xanh tĩnh lặng, thoáng có thể nghe được tiếng gió thổi trên mặt hồ đập vào đá.
Cố Thanh Yến nắm tay Thời Thâm Niên, lẳng lặng nhìn hai bức tượng sư tử đá trước cửa lớn.
Mỗi ngày tan học trước kia, cô thường đứng ngẩn người trước đám sư tử đá.
Ngôi nhà cũ nơi đây vốn là bất động sản của cụ Cố thích nhất, đối với ông mà nói, đây là di sản của một dòng họ, là tài phú tổ tiên để lại.
Trước khi ông mất, cả nhà ở nơi đây đều rất hoà thuận vui vẻ.
Mười mấy người giúp việc trong nhà, quét tước sạch sẽ trong ngoài từ trên xuống dưới.
Nhưng sau khi ông qua đời, Cố Thắng Nam không thích nhà cũ đã lụi bại, sinh hoạt không đủ tiện nghi, cực kì bất tiện.
Nên bà ta dọn ra ngoài.
Để lại Cố Thanh Yến một mình ở lại nơi này.
Thật ra Lục Chí Phong rất muốn ở lại nhà cũ, nơi này là tượng trưng thân phận với ông ta.
Khoảng thời gian sau khi bố vợ vừa qua đời, thậm chí ông ta còn cuồng vọng đón đứa con gái ngoài giá thú về.
Rồi sau đó bị đuổi đi ra ngoài.
Cố Thanh Yến vẫn luôn ở một mình.
Cô đứng ở dưới bậc thang, nhìn từng bậc thang cao, không tiến lên phía trước nữa.
Cánh cửa lớn màu son đóng chặt, như cũng đóng lại tất cả quá khứ của cô.
Những bất hạnh, những mặt tối trong quá trình trưởng thành của cô, đều bị cánh cửa này đóng lại.
Lần trở về này, là cô chủ động.
Lúc Thời Thâm Niên tắm, Cố Thanh Yến vừa lúc thấy bưu kiện trợ lý Lâm gửi tới.
Trợ lý Lâm nhắc nhở Thời Thâm Niên, nói lão quản gia tuổi lớn, gần đây sức khoẻ càng ngày càng kém.
Đề nghị một mình ở nhà cũ quá mức cô đơn, muốn về quê dưỡng lão.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!