Chương 4: Con Cừu Nhỏ

Thời Thâm Niên vừa mới nói xong, xung quanh vang lên không ít tiếng sửng sốt khe khẽ, ngay cả sắc mặt của đạo diễn Từ cũng thay đổi.

Đạo diễn Từ cũng muốn Cố Thanh Yến diễn vai Dư Mạn, Nghiệp Hân Vũ là một nhân vật vui tươi và đáng yêu, trong giới giải trí người có thể diễn được cũng rất nhiều.

Trong giới này, mười người thì cả mười đều có thể diễn được vai chính đơn thuần.

Nhưng nhân vật Dư Mạn thì khác hẳn, không tà không chính, mỗi một nụ cười đều đầy thâm ý, mỗi một ánh mắt đều chấn động lòng người.

Có thể diễn được nhân vật này lại chẳng có mấy ai.

Trước đó đạo diễn Từ muốn nhắm vào Nhan Linh, bởi vì ông thực sự không tìm được lựa chọn nào tốt hơn.

Bây giờ thấy được Cố Thanh Yến, ông không muốn Cố Thanh Yến phải diễn một vai chính phổ thông, ông mong người trẻ tuổi này có thể khiêu chiến nhân vật Dư Mạn đó.

Đạo diễn Từ nghe Thời Thâm Niên nói thế, trong lòng ông lại thấy hân hoan.

Thân phận của Thời Thâm Niên cao quý, nếu anh ta quyết định, Cố Thắng Nam có tức giận cũng không làm gì được ông.

Chỉ sợ quyết định này sẽ khiến Cố Thanh Yến lúng túng, dù sao chỉ là một cô gái nhỏ, bị mất mặt trước nhiều người như thế, đạo diễn Từ lại thấy không đành lòng.

Ông đưa mắt nhìn Thời Thâm Niên, trong lòng không hiểu.

Đối phương luôn bình tĩnh tự tin, chưa bao giờ làm chuyện thất lễ như thế này.

Cho dù có phải làm chỗ dựa cho Nhan Linh đi nữa, cũng không nên tuyên bố thẳng thừng trước mặt mọi người như vậy.

Thời Thâm Niên vẫn nghiêm mặt như cũ, tầm mắt rơi vào gò má của Cố Thanh Yến.

Cô gái nhỏ nghe anh nói vậy, đầu tiên là hơi kinh ngạc, không hiểu sao đột nhiên anh lại mở lời.

Sau đó cô lại hơi mím môi, đáy mắt lóe lên vẻ vui mừng.

Cô tự cho là mình che giấu rất kỹ, giả vờ không để ý xung quanh, thực ra trong lòng lại đang nhảy nhót.

Cô cũng nghĩ anh làm chỗ dựa cho Nhan Linh, không chỉ không bực bội chút nào mà ngược lại còn mất đi cảnh giác.

Tốt, tốt thật.

Sắc mặt Thời Thâm Niên càng lúc càng khó coi, âm trầm như muốn chảy nước đen ngòm.

Đương nhiên là Cố Thanh Yến vui rồi, có thể khiến cô vui thì đúng là đơn giản.

So với vai nữ chính, cô hy vọng mình sẽ được khiêu chiến với nhân vật phức tạp như Dư Mạn hơn.

Tiến vào giới giải trí cũng là vì cô yêu thích đóng phim.

Trước năm mười tám tuổi, cuộc sống của cô là vai diễn cô con gái ngoan ngoãn trong lòng người nhà họ Cố.

Còn nhân sinh sau này, cô chỉ muốn diễn những vai mà mình thích.

Dư Mạn không chỉ là cơ hội, mà đó còn là đòn tấn công vào sự khống chế của Cố Thắng Nam.

Hơn nữa, nửa năm cô ở bên cạnh Thời Thâm Niên.

Người kia vừa hung hăng, bá đạo, dù cô có thích hay không, anh đều muốn đưa cho cô những thứ tốt nhất.

Mà ở hoàn cảnh này, nhân vật nữ chính là vai diễn tốt nhất.

Thời Thâm Niên lại nhất quyết đưa cho Nhan Linh, vậy có nghĩa là, cô thực sự có thể thoát khỏi sự khống chế của Thời Thâm Niên rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!