"Em giúp anh một chút nhé." Cô đem đồ ăn vặt để ở một bên rồi bước qua.
Thẩm Dữ đang rửa rau, anh sợ nước sẽ bắn lên người cô nên mới che chắn cô ở sau lưng mình.
"Không cần đâu, anh làm một mình được rồi, em ra ngoài phòng khách xem tivi đi."
Bạc Kha Nhiễm nhìn tấm lưng rộng rãi rắn chắc của anh, ma xui quỷ khiến thế nào lại bước đến gần, đem gò má của mình dán chặt lên tấm lưng ấy, hai tay vòng qua siết chặt quanh eo, đem lòng bàn tay ôm lấy cơ bụng bền chắc của anh.
Ngửi mùi hương quen thuộc thoang thoảng trên cơ thể người đàn ông này, cô khẽ nhắm mắt lại, chỉ cần dựa vào anh như thế này cũng có thể khiến cho cô cảm thấy thật an toàn.
"Nhưng em muốn ở bên cạnh anh."
Bạc Kha Nhiễm nhỏ giọng trả lời câu hỏi vừa rồi của anh.
Thẩm Dữ cúi đầu nhìn xuống đôi bàn tay trắng nõn nhỏ bé đang ôm chặt lấy bụng mình, theo bản năng muốn giữ lấy, nhưng lại đột nhiên phát hiện bàn tay vẫn còn ướt.
"Vậy để anh lấy cho em một cái tạp dề, đừng để quần áo mình bị bẩn."
Vâng. Bạc Kha Nhiễm dán vào lưng anh gật đầu một cái.
Thẩm Dữ từ trong ngăn kéo phía trên tủ bếp lấy ra một cái tạp dề màu đen, quấn quanh chiếc eo thon thả của cô, hai bàn tay thon dài giữ chặt lấy dây đai, ở sau lưng cô cột thành một chiếc nơ hình con bướm.
Được rồi.
"Em cần phải làm gì bây giờ?" Bạc Kha Nhiễm đưa tai tay chống lên mặt bàn kính, ngẩng đầu hỏi anh.
Thẩm Dữ nhìn bó rau chân vịt đang đặt ở bên cạnh, nói:
"Em giúp anh nhặt bó rau này đi."
Bạc Kha Nhiễm gật đầu: Được.
Bạc Kha Nhiễm xoay người lấy chiếc túi thức ăn, đem rau chân vịt đặt ở trên bàn kính.
Cô để rau chân vịt đã nhặt xong sang một bên cho anh có thể dễ dàng lấy nó.
Thẩm Dữ liếc mắt nhìn Bạc Kha Nhiễm đang nghiêm túc nhặt rau bên cạnh, cô khẽ cúi đầu, lông mi dày cao vút rũ xuống tạo thành một chiếc bóng mờ xinh đẹp, rau chân vịt xanh tươi càng làm nổi bật lên đôi bàn tay trắng nõn của cô.
Bởi vì cúi đầu, mái tóc lại đang buông xõa cho nên có một vài sợi rơi xuống, dính trên gò má của cô. Thẩm Dữ dùng khăn lông lau sạch đôi tay rồi đưa tay vuốt những sợi tóc đang dính trên khuôn mặt cô vén ra phía sau, để lộ ra lỗ tai nhỏ xinh xắn.
Hai bên tóc đều đã được vén gọn gàng sau lỗ tai, Bạc Kha Nhiễm ngẩng đầu mỉm cười với anh một tiếng, sau đó lại tiếp tục cẩn thận nhặt rau.
Bạc Kha Nhiễm đem tất cả chỗ rau đã được nhặt sạch đặt vào trong bồn rửa, vừa mới chuẩn bị rửa sạch thì đã nghe Thẩm Dữ nói:
"Nhiễm Nhiễm, mang cho anh mấy quả trứng gà."
Vâng.
Khi Bạc Kha Nhiễm đi lấy trứng trở lại, chỗ rau chân vịt được rửa sạch.
Cô nhìn những con tôm đang được ngâm trong nước, mở miệng đề nghị:
"Để em vớt tôm ra cho."
Vừa nói cô vừa chuẩn bị vớt những con tôm đã được rã đông hoàn toàn, nhưng bàn tay còn chưa chạm vào mặt nước thì đã bị anh giữ chặt:
Nước lạnh lắm.
Nước vốn dĩ đã lạnh, cộng thêm những con tôm cũng được bao phủ một tầng đá khiến nó lại càng trở nên lạnh hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!