Một đám người đứng ở trước cửa khách sạn chào tạm biệt nhau.
Nguyễn Lệ nhìn Thẩm Dữ đang bị Vương Lượng lôi kéo một cái, xoay người lại nói với Bạc Kha Nhiễm:
"Chúng ta đi đến bãi đậu xe chờ cậu ta đi."
Bạc Kha Nhiễm gật đầu.
Ở chỗ này lên xe mà nói đúng là không tốt cho lắm.
"Lão Thẩm, hay là chúng ta tiếp tục đi tăng hai đi?"
" Vương Lượng vừa khoác cánh tay lên bả vai Thẩm Dữ vừa đề nghị.
Thẩm Dữ nghiêng đầu nhìn cánh tay đang khoác lên bả vai mình một cái, sau đó đưa tay gỡ xuống.
Vương Lượng nhìn vào bàn tay trống rỗng của mình, cũng không bận tâm lắm, dù sao tính cách của người đàn ông này anh cũng rất rõ ràng, nếu cậu ta không gỡ cánh tay anh ra, đó mới chính là điều bất thường.
"Các cậu đi đi, tôi sẽ không đi đâu."
"Thật vất vả mới hoàn thành công việc, mấy người chúng ta đơn độc tìm một chỗ uống mấy ly đi."
Lão Vương, cậu đã quên những lời trước khi đi chị dâu đã nói rồi sao, cậu cũng đã hứa với cô ấy sẽ trở về sớm một chút.
Lúc này Dương Cánh mở miệng nói.
Vương Lượng sửng sốt một chút.
Anh sao lại quên mất việc này cơ chứ, suy nghĩ một lúc rồi lại do dự trong chốc lát, anh mới lên tiếng:
"Được rồi, hôm nay coi như đến đây thôi, lần sau chúng ta sẽ làm một chầu."
Thẩm Dữ gật đầu:Được thôi."
Sau khi đưa Vương Lượng lên xe, Dương Cánh cũng không nán lại lâu, cùng Thẩm Dữ nói dăm ba câu sau đó cũng rời đi trước.
Khi tất cả bọn họ đều đã rời đi, Thẩm Dữ lúc này mới xoay người đi về phía hầm gửi xe.
Bạc Kha Nhiễm ở trong xe thấy Thẩm Dữ đi tới, cô hạ cửa xe xuống rồi đưa tay ra ngoài vẫy vẫy tay với anh.
Nhìn người con gái đang vừa vẫy tay vừa mỉm cười với mình, bước chân của Thẩm Dữ vô thức cũng bước đi nhanh hơn, nhanh chóng đến bên cạnh chiếc xe bảo mẫu của Bạc Kha Nhiễm.
"Anh đưa chìa khóa xe cho chị Lệ để chị ấy lái xe trở về đi, anh vừa rồi mới uống rượu không thể tự mình lái xe, mau vào đây ngồi cùng em."
"Bạc Kha Nhiễm chống cằm lên cửa xe nhìn Thẩm Dữ nói. Nghe những lời nói nghiêm túc của cô, trong lòng Thẩm Dữ đột nhiên như vỡ òa trong dòng nước ấm, toàn bộ lồng ngực đều là một cảm giác ấm áp."Được rồi.
"Anh lấy chìa khóa xe ra khỏi túi, đưa cho Nguyễn Lệ đang đứng một bên."Vất vả cho chị rồi.
"Nguyễn Lệ khoát tay với anh một cái."Không sao, không sao, đạo diễn Thẩm mau lên xe đi.
"Thẩm Dữ gật đầu một cái, sau đó lên chiếc xe bảo mẫu của Bạc Kha Nhiễm."A Miên, đi thôi.
"Bạc Kha Nhiễm nói với A Miên đang ngồi ở phía trước."Vâng.
"Thẩm Dữ ngồi xuống bên cạnh cô, Bạc Kha Nhiễm theo thói quen nhích người ngồi sát lại gần, tựa đầu vào bờ vai vững chãi của anh, Thẩm Dữ mở rộng vòng tay đặt ở đầu vai của cô."Mệt mỏi sao?Không sao.Hay là em nhắm mắt lại ngủ một chút đi, khi nào đến nhà anh kêu em...
Bạc Kha Nhiễm lắc đầu:
"Được rồi, cũng không xa lắm, chỉ cần một lúc là đến mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!