Cô mềm nhũn dán vào lồng ngực rắn chắc của anh, mệt đến mức một ngón tay cũng không muốn động dậy, ngay cả mí mắt cũng không thể chống đỡ được bắt đầu sụp xuống.
Thẩm Dữ cúi đầu nhìn xuống người con gái đang nằm trong ngực anh.
Mấy sợi tóc nhỏ rũ xuống trán ướt đẫm mồ hôi, gò má đỏ ửng, làn da mềm mại trắng trẻo như đậu hũ non, nhìn thấy như vậy, yết hầu nơi cổ họng anh không tự chủ được chuyển động lên xuống, anh cúi đầu đặt một nụ hôn xuống vầng trán trắng nõn.
"Em có muốn đi tắm không?"
Anh nhỏ giọng ôn tồn hỏi cô.
Bạc Kha Nhiễm vốn cảm thấy trên người dính ướt vô cùng khó chịu, nghe thấy anh hỏi như vậy, cô dĩ nhiên cầu còn không được.
Muốn.
Thẩm Dữ nhếch miệng khẽ mỉm cười sau đó vén chăn xuống giường, không cần bất kỳ chút sức lực nào cũng có thể ôm ngang người cô lên, sải bước vững chắc đi về phía phòng tắm.
Toàn thân Bạc Kha Nhiễm ngâm trong bồn tắm, làn nước ấm áp tràn đến tận xương quai xanh, thoải mái giống như mọi lỗ chân lông đều giãn nở đến tận từng tế bào.
Cô ngửa đầu ra phía sau tận hưởng, Thẩm Dữ đang đứng ở phía sau lưng, những ngón tay thon dài dính đầy bong bóng xà phòng xuyên qua từng sợi tóc cô.
Mái tóc của cô giống như một tấm vải tơ lụa thượng hạng, chạm vào tay bóng loáng nhẵn nhụi, anh thực sự yêu thích đến độ không muốn buông tay.
Cho đến bây giờ Thẩm Dữ còn chưa từng giúp người khác gội đầu.
Bạc Kha Nhiễm chính là người đầu tiên.
Có thể là do kỹ thuật mát xa của anh quá tốt, lại đang được ngâm mình thoải mái đến thế, cơn buồn ngủ càng kéo đến nhanh hơn, Bạc Kha Nhiễm không khống chế được nhắm mặt lại, nhanh chóng tiến vào giấc ngủ.
Sau khi Thẩm Dữ gội đầu xong cho cô, lúc này anh mới phát hiện Bạc Kha Nhiễm đã ngủ trong bồn tắm tự bao giờ.
Trong lúc tắm mà cũng có thể ngủ thiếp đi như vậy, xem ra anh thực sự đem cô làm cho mệt lả, Thẩm Dữ cảm thấy hơi đau lòng.
Anh không muốn đánh thức cô dậy, liền nhẹ nhàng tăng tốc động tác trong tay, nhanh chóng tắm xong cho cô, quấn chặt cô trong chiếc khăn tắm, sau đó ôm người ra ngoài.
Anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường, bởi vì Bạc Kha Nhiễm bây giờ đang ngủ say, không thể dùng máy sấy tóc để hong khô tóc, chỉ có thể để cô dựa vào trong ngực mình, lấy một chiếc khăn lông, dịu dàng giúp cô lau khô mái tóc.
Tóc cô thật mềm mại, cũng không mất quá nhiều thời gian đã khô hết thảy, giúp cô đắp kín chăn, thu xếp ổn thỏa cho người trong lòng, anh bây giờ mới đứng dậy đi về phía phòng tắm để tắm rửa.
Khi Thẩm Dữ tắm giặt xong trở lại, Bạc Kha Nhiễm vẫn duy trì dáng ngủ trước khi anh rời đi, ngoan ngoãn nằm ngủ ở nói đó, nhìn khuôn mặt đang say giấc nồng của cô, trong lòng anh bỗng trở thành một mảnh mềm mại.
Đem khăn lau đầu cất gọn gàng, anh lúc này mới đi về phía giường ngủ.
Thẩm Dữ chỉ vừa mới nằm xuống, còn chưa kịp đưa tay ôm cô vào lòng, người con gái vốn đang ngoan ngoãn nằm ngủ bên cạnh đã tự mình dựa vào ngực anh.
Cánh tay tự nhiên quấn chặt hông anh, gò má dính chặt vào bả vai, trong hơi thở của cô luôn phảng phất một mùi hương thoang thoảng.
Hành động vô thức của cô đối với Thẩm Dữ mà nói chính là một sự hưởng thụ tuyệt vời, anh không khỏi ôm cô chặt hơn vào lòng, cúi đầu nhìn cô một cái, trong ánh mắt mang theo sự thỏa mãn không thể nào kể xiết.Miumi đang trang điểm cho Bạc Kha Nhiễm nhưng ánh mắt của cô thỉnh thoảng lại nhìn đến Thẩm Dữ đang ngồi trên ghế sofa cách đó không xa.
Anh ta ngồi ở nơi đó, khẽ cúi đầu, trước mặt để một cuốn sổ ghi chép, những ngón tay thon dài gõ gõ thật nhanh trên bàn phím.
Nhớ tới buổi sáng hôm nay lúc cô vừa mới đến, Nguyễn Lệ liền kéo cô và A Miên thông báo cho hai người về chuyện kia.
Cho đến bây giờ Miumi vẫn còn nhớ được biểu cảm của A Miên.
Không thể tin được!
Tất nhiên, A Miên đang đứng ở đối diện có lẽ cũng đã nhìn thấy được một biểu cảm như vậy hiện lên trên khuôn mặt Miumi.
Hai người họ đều cảm thấy Nguyễn Lệ đang nói đùa với bọn họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!