Cô vừa rồi còn nghe nói gần đây ở trong phim trường Hoành Điếm xảy ra rất nhiều vụ nhìn lén, sợ Bạc Kha Nhiễm gặp phải rắc rối gì, vì vậy cô liền đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh tìm người.
Nguyễn Lệ đi tới cửa phòng vệ sinh, phát hiện cánh cửa phòng đang bị đóng chặt, ngay khi cô đang chuẩn bị đưa tay đẩy ra thì đột nhiên nghe được một âm thanh quen thuộc.
"Vậy tại sao lại không để ý tới anh?"
Bàn tay Nguyễn Lệ bỗng chốc dừng lại.
Đây... Đây không phải là giọng nói của Thẩm Dữ sao?
Anh ta... Làm sao có thể ở trong nhà vệ sinh nữ???
Chẳng lẽ người đàn ông độc thân hoàng kim trong làng giải trí Thẩm đại đạo diễn của chúng ta lại đang bí mật yêu đương ư?
Hơn nữa đối tượng còn có thể chính là người trong đoàn làm phim này??
Nghĩ tới đây, trên khuôn mặt Nguyễn Lệ luôn luôn không thích cười nói tùy tiện, lại mang theo một tia bát quái.
Trái tim thình thịch đập loạn không ngừng, thật giống như rất nhanh thôi, cô sẽ biết một bí mật lớn không thể tiết lộ.
Mặc dù cô hiểu rõ, khi gặp những chuyện như thế này, tốt hơn hết là giả vờ như không nghe thấy điều gì, xem như chuyện này chưa từng xảy ra, xoay người rời đi mới là việc làm chính xác, nhưng mà…
Đây chính là Thẩm đại đạo diễn đấy, bí mật của Thẩm Dữ, người luôn nổi danh trong ngành là tham công tiếc việc, là bí mật chỉ cần nghe đến có thể khiến cho tất cả mọi người nhiệt huyết sôi trào, cô làm sao có thể dời chân mà rời đi cơ chứ.
Một giây kế tiếp, bên trong quả nhiên vang lên âm thanh của một người phụ nữ.
"Không muốn quan tâm đến anh, còn cần đến lý do sao?"
Mềm mại, thanh thúy, hơn nữa….
Vô cùng quen thuộc!
Đầu óc Nguyễn Lệ luôn luôn ở trong trạng thái thông suốt trong nháy mắt bỗng trở nên trống rỗng, chuyện này... Âm thanh này thật sự rất quen thuộc giống như… Âm… Âm thanh của Bạc Kha Nhiễm.
Lắng nghe cẩn thận một lần nữa, Nguyễn Lệ có thể chắc chắn rằng, giọng nói của người phụ nữ bên trong kia chính là của Bạc Kha Nhiễm nhà cô.
Anh cần.
Anh cần làm gì...
Oanh
Đầu óc cô như bị nổ tung, đôi chân lập tức cũng trở nên mềm nhũn.
Những câu sau cô hầu như chẳng còn có thể nghe rõ, tâm trí cũng trở nên vô cùng hỗn loạn, thậm chí cô còn không biết làm sao mình có thể rời khỏi nơi này.Bạc Kha Nhiễm ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Dữ, trong ánh mắt sâu thẳm của anh mang theo một sự nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Đã biết chưa?
Thẩm Dữ tiếp tục hỏi.
Bạc Kha Nhiễm mím chặt môi, trong mắt nổi lên một tầng sương mù.
Vâng. Cô gật đầu.
Nhìn vào khuôn mặt đỏ ửng của cô, Thẩm Dữ không khỏi cười một tiếng, anh đưa tay yêu thương nhéo nhéo đôi gò má mềm mại của cô.
Ngoan.
Nhìn anh cưng chiều như vậy, gò má Bạc Kha Nhiễm càng trở nên đỏ hơn, dường như muốn bị đốt cháy, cô đưa tay đẩy đẩy cánh tay anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!