Thẩm Dữ nói như vậy là có ý gì?
Ý của anh là cô cũng không phải đi cửa sau tiến vào mà là dựa vào thực lực của chính mình sao?
Thẩm Dữ vì thực lực của cô mới lựa chọn cô là diễn viên chính sao?
Nghĩ đến đây, Bạc Kha Nhiễm xuất hiện thoáng qua một vài sự ngạc nhiên mừng rỡ trong ánh mắt, cô nghiêng người nhìn Thẩm Dữ.
Chú nhỏ...
Bạc Kha Nhiễm mới vừa nói ra hai chữ này, ánh mắt Thẩm Dữ bỗng trở nên lạnh lẽo, cô ngay lập tức im miệng.
"Em vừa gọi anh là gì?"
Đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn thẳng vào mắt cô, Bạc Kha Nhiễm càng trở nên sợ hãi, ngây người trong vài giây.
"Nhiễm Nhiễm, em cảm thấy bây giờ em gọi anh là chú còn thích hợp sao?"
Vừa nói, Thẩm Dữ càng tiến sát lại gần cô, nhìn gương mặt tuấn tú của anh dần dần phóng đại ngay trước mắt, hai tay cô đặt trên đầu gối không khỏi xoắn chặt vào nhau.
Giữa họ là quan hệ vợ chồng, vợ chồng hữu danh hữu thực, nếu cô tiếp tục kêu anh là chú nhỏ, quả thực có chút không thích hợp.
Thẩm Dữ.
Hả?
"Em có thể gọi tên anh."
Bạc Kha Nhiễm không nói gì, trong ánh mắt hiện lên một chút do dự.
Trực tiếp kêu tên anh… Thẩm Dữ??
"Hoặc em cũng có thể gọi anh là…"
Lời nói còn chưa biến mất, Thẩm Dữ đột nhiên tiến lại gần cô hơn nữa, chỉ vẻn vẹn trong vòng mấy giây, hơi thở mát lạnh của anh đã toàn bộ bao quanh lấy cô, đôi môi dán lên dái tai trắng nõn của cô.
Cảm giác mát lạnh khiến cho Bạc Kha Nhiễm giật mình một cái, cô theo bản năng lùi về phía sau.
Nhưng Thẩm Dữ đâu dễ dàng để cho cô có cơ hội này, một giây tiếp theo, bàn tay anh liền đặt lên sau gáy cô, đôi môi mỏng khẽ nhúc nhích, phát ra hai chữ.
Oanh!!
Gò má Bạc Kha Nhiễm hoàn toàn đỏ bừng.
Thẩm Dữ thoáng rời đi một chút, trong đáy mắt không thể che giấu ý cười nồng đậm.
Bởi vì nụ cười trong mắt anh, Bạc Kha Nhiễm dường như không có chỗ nào để ẩn nấp, nhất là bây giờ hai người lại gần nhau như vậy, cô không thể không ngửa đầu về phía sau.
Nhưng mà cô chỉ vừa mới có ý nghĩ này, còn chưa kịp hành động, đôi môi Thẩm Dữ liền ép tới.
Lòng bàn tay ấm áp của anh một bên giữ lấy bờ vai mỏng manh của cô, một tay kia giữ lấy gáy của cô.
Đôi môi mỏng dán vào môi cô, anh nhẹ nhàng ngậm môi dưới, dịu dàng mút mát, đôi mắt thường ngày thanh tĩnh giờ đây đong đầy một mảnh ôn nhu.
Dưới cử chỉ nhẹ nhàng của anh, Bạc Kha Nhiễm nhanh chóng nộp vũ khí đầu hàng, chủ động mở miệng cùng anh, chiếc lưỡi mềm mại của anh nhanh chóng trượt vào miệng cô.
Bạc Kha Nhiễm bị anh hôn đến cả người tê dại, toàn thân mềm nhũn dựa vào anh, dựa vào lồng ngực rắn chắc ấy.
Ngay khi hai người hôn nhau thật say đắm, tiếng chuông điện thoại di động bất ngờ vang lên trong chiếc xe mập mờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!