Sắc mặt Bạc Kha Nhiễm đỏ ửng gật đầu, rúc trong ngực anh không dám cử động.
Ánh mắt cô lướt nhanh ngoài cửa sổ, bên ngoài sắc trời vẫn còn tối đen.
"Bây giờ... Mấy giờ rồi..." Cô nhỏ giọng hỏi anh.
Thẩm Dữ nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái:
Hơn bốn giờ.
Còn khá sớm... Bạc Kha Nhiễm lẩm bẩm bẩm nói.
Thẩm Dữ cười một tiếng, nhẹ nhàng buông người trong vòng tay ra, vén chăn rời khỏi giường, nửa người trên của anh vẫn còn cởi trần...
Bạc Kha Nhiễm len lét nuốt nước miếng một cái, bên ngoài của anh nhìn qua có vẻ hơi gầy, nhưng vóc người bên trong thật đẹp, cơ bụng rắn chắc, mỗi một động tác nhỏ anh khiến cơ thịt trên người như muốn nổ tung.
Mặc dù đôi mắt của Thẩm Dữ không nhìn vào Bạc Kha Nhiễm nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của cô đang dán trên cơ thể anh.
Anh bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn cô:
"Em đang nhìn cái gì vậy?"
"Nhìn... Nhìn anh.. A..." Bạc Kha Nhiễm theo phản xạ trả lời anh.
Cho đến khi bên tai vang lên tiếng cười khẽ của người đàn ông, cô mới như tỉnh giấc từ trong mộng.
Cái đó... Đôi mắt Bạc Kha Nhiễm hơi né tránh.
Thẩm Dữ không nói gì, chẳng qua vẫn chăm chú nhìn cô, chiếc chăn đắp trên người chưa đến bả vai, lộ ra xương quai xanh trắng nõn tinh xảo, trên đó chi chít những vết hôn xanh tím do anh để lại.
Một sự tương phản màu sắc rõ rệt như vậy khiến cho yết hầu nơi cổ Thẩm Dữ chuyển động, ánh mắt mơ hồ trở nên nóng bỏng.
"Em có muốn đi tắm không?"
Anh nhẹ nhàng hỏi.
Bạc Kha Nhiễm suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Vâng.
Bây giờ cô cảm thấy cơ thể mình hơi chua xót, nếu có thể ngâm mình trong nước nóng thì thật thoải mái biết bao nhiêu.
Vì vậy, cô chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, để lộ bả vai mỏng manh trong không khí, trên cổ đeo một dây chuyền nho nhỏ.
Bạc Kha Nhiễm không biết nhìn cô bây giờ quyến rũ đến nhường nào.
Cô nhìn khắp nơi một cái, không thể tìm thấy quần áo tối qua.
Sau đó mới chú ý đến mép giường, thì ra chúng bị ném xuống đây, vì vậy cô hơi cúi người, đưa tay ra muốn nhặt lại quần áo, đáng tiếc ngay cả quần áo cô cũng chưa thể chạm vào thì,
A!
Sau lưng bất ngờ không kịp đề phòng bị người ôm lên, tiếp đó cả người bay lên không trung.
Cô một lần nữa bị Thẩm Dữ bế lên.
Anh… Làm gì... Cô theo bản năng đưa hai quay quấn chặt cổ anh, hỏi.
Tắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!