Chương 23: (Vô Đề)

Trong lúc Ngọc Khê đang bị phạt quỳ ngay trước cửa cung điện, thì bắt gặp tam hoàng tử đúng lúc đi ngang qua chỗ cô, đưa cho cô một đôi tất tay giữ ấm, một đôi tất tay giúp đỡ ấy mở ra cho câu chuyện cho tương lai.

Đáng lẽ cảnh quay này phải được quay từ lâu, nhưng bởi vì Cố Hựu lúc đó chưa sắp xếp được công việc nên phải hoãn cho đến ngày hôm nay.

Bộ trang phục của cung nữ chỉ là một bộ quần áo mỏng manh, cho nên các diễn viên cũng không mặc thêm quần áo bên trong, chỉ sợ lọt vào ống kính máy quay sẽ trở nên phản cảm.

Cơn gió lạnh buốt len lõi theo cổ áo, ống tay chui vào trong da thịt, Bạc Kha Nhiễm bất giác kéo chiếc áo khoác dày quấn chặt bản thân mình, đang mặc áo khoác mà còn lạnh như vậy, lát nữa quay thì như thế nào đây?

Người bạn diễn Cố Hựu của cô cũng không khá hơn chút nào, lạnh đến đôi môi trắng bệch, thợ trang điểm nhanh chóng phủ lên đôi môi của anh một lớp son.

Dương Cánh nhìn sắc trời một chút, không khỏi chà xát đôi bàn tay, nói với Thẩm Dữ đang ở bên cạnh:

"Hôm nay, thời tiết thật sự đúng là lạnh chết người, ngày hôm qua cũng không lạnh như thế này đâu."

Cậu nói xong, đợi một lúc lâu cũng không thấy Thẩm Dữ trả lời, liền nghiêng đầu nhìn về phía anh, thì phát hiện tầm mắt anh không hề đặt lên người mình mà ở mấy diễn viên đang ở cách đó không xa.

"Hây, thật là làm diễn viên cũng không hề dễ dàng, mùa hè thì chịu nóng bức, mùa đông thì bị lạnh đến đóng băng."

Vừa nói, Dương Cánh vừa dùng sức quấn chặt lại chiếc áo khoác trên người mình.

Thật lạnh quá đi mất!

"Cậu mua miếng dán giữ nhiệt ở đâu vậy?"

"Cậu cũng dùng miếng dán giữ nhiệt sao?"

"Tôi muốn dùng nó ngay bây giờ, còn nữa không?"

"Trong ngăn kéo đằng kia, cậu tự mình đi lấy đi."

Ừ.Ông… Ông...

Điện thoại di động trong túi đột nhiên rung lên.

Bạc Kha Nhiễm móc điện thoại ra, trên màn hình đang hiển thị tin nhắn Wedchat của Thẩm Dữ.

"Có một thứ trong phòng nghỉ ngơi, tự mình đến đó lấy."

Bạc Kha Nhiễm nhìn xung quanh một chút, cũng không thấy bóng dáng của Thẩm Dữ, xung quanh tất cả nhân viên đang bận rộn với công việc của chính mình, vì vậy cô thừa dịp mọi người không chú ý, liền đi về phía phòng nghỉ.

Ngay khi bước vào, Bạc Kha Nhiễm phát hiện trên bàn trang điểm của mình đúng là có thêm một thứ gì đó.

Sau khi đến gần cô mới nhận ra, hóa ra là một miếng dán giữ nhiệt.

Bạc Kha Nhiễm cầm miếng dán ấm áp trong tay, khóe miệng không tự chủ được nâng lên thành một nụ cười.

Cô vừa mới dán trên người xong xuôi, thì đã thấy Nguyễn Lệ xách một túi đồ đi vào.

Nguyễn Lệ đem túi nilon đặt trên bàn, Bạc Kha Nhiễm nhìn một chút, tất cả đều là miếng dán giữ nhiệt.

"Chẳng ai ngờ rằng thời tiết đột nhiên chuyển lạnh như vậy, không khí lạnh đến mức có thể đóng băng, hôm nay em quay cả ngày, cái này là chị cùng A Miên đi mua cho em, mau tới đây, dán lên người một cái, lát nữa còn có cảnh quay."

Bạc Kha Nhiễm sờ sờ miếng dán trên người một cái, môi khẽ nhếch lên:

"Không cần đâu ạ, em đã có rồi."

Hử?

Em lấy từ đâu ra?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!