Trên người cô ngay lúc này là túi chườm nhỏ mà Thẩm Dữ đã đưa cho cô, sau đó khoác thêm áo khoác liền mở cửa đi ra ngoài, cho đến bây giờ cũng chưa thấy trở về.
Cô thực sự quên mất chu kỳ sinh lý của mình.
Tích tích tích Ngoài cửa truyền đến âm thanh bấm mật khẩu mở khóa.
Bạc Kha Nhiễm ôm chặt túi chườm trong tay, nhìn về phía Thẩm Dữ đang mở cửa đi vào.
Thẩm Dữ vừa bước vào cửa đã thấy người một người đang ở trên giường bọc chăn ngồi đó, chỉ lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy áy náy nhìn mình.
Cô nhất định không thể biết chính mình bây giờ dễ thương đến nhường nào.
"Đã quay lại sao, anh đi đâu thế?"
Thẩm Dữ quơ quơ chiếc cốc sứ màu trắng trong tay, đi về phía cô.
Cái gì vậy?
Thẩm Dữ cúi đầu nhìn đồ vật trong tay mình, ngồi ở bên mép giường.
Đường đỏ Sơn Tra.
Đường đỏ Sơn Tra?
Bạc Kha Nhiễm ngây người.
Làm sao anh có thể biết đến đường đỏ Sơn Tra?
Mỗi khi cơn đau sinh lý của cô trở nên nghiêm trọng, chỉ có thể uống nước đường đỏ Sơn Tra mới có thể giảm bớt đau đớn, có thể là do đã quen với đường đỏ Sơn Tra, những thứ khác đối với cô hoàn toàn không có tác dụng.
Mà chuyện này chỉ có một mình Thẩm Tư Gia biết.
Thẩm Dữ làm sao có thể biết?
Anh đi ra ngoài lâu như vậy, chỉ vì mua đường đỏ cho cô thôi sao?
Ánh mắt của Thẩm Dữ hơi lóe lên, anh nhàn nhạt nói:
"Nhà bếp của khách sạn có một túi đường đỏ, trên Baidu nói rằng nấu nước đường đỏ Sơn Tra đối với đau bụng sinh lý rất có tác dụng nên anh liền học một chút."
Thì ra là như vậy.
"Bạc Kha Nhiễm gật đầu một cái. Hóa ra chỉ là trùng hợp mà thôi."Em thử một chút xem nó có hiệu quả hay không?
"Anh đem chiếc cốc đặt bên môi của cô. Vừa tới gần một chút, hương thơm của Sơn Tra cùng đường đỏ xông thẳng vào mũi. Bạc Kha Nhiễm nhấp nhấp uống một ngụm. Vị chua chua của quả Sơn Tra, cùng chút ngọt của đường đỏ, hai vị kết hợp lại với nhau một chỗ, chua chua ngọt ngọt."Rất ngon.Vậy uống nhiều thêm một chút đi.Vâng.
"Sau khi uống một chén đường đỏ Sơn Tra vào bụng, bụng dưới dường như cũng không còn quá đau đớn, chân tay bắt đầu ấm dần lên. Thẩm Dữ đỡ cô nằm xuống, động tác nhẹ nhàng đắp chăn cho cô."Chờ anh một lát, anh đi rửa cốc.Vâng."
Thẩm Dữ cầm chiếc cốc sứ trắng đi về phía nhà tắm, anh cúi đầu nhìn chiếc ly trong tay mình, trong đó còn đọng lại những mảnh vụn của quả Sơn Tra.
Làm thế nào anh có thể biết được đường đỏ Sơn Tra, có lẽ phải bắt đầu kể từ một vài năm trước.
Cũng không biết có phải là do sự tồn tại của anh quá nhỏ bé hay không, hai cô bé ở trước mặt anh nói chuyện thật sự không một chút kiêng kỵ, chính là nghĩ cái gì liền nói cái đó.
Mà câu chuyện về đường đỏ Sơn Tra anh cũng nghe được từ trong cuộc trò chuyện của hai cô, huống hồ, hai người đó mỗi tháng đều có một tuần lễ uống loại thức uống này, mắt anh cũng không mù, hiển nhiên cũng có thể thấy.
Chẳng qua chỉ nhìn qua một chút như vậy, không cẩn thận liền nhớ nhiều năm như vậy.
Nghĩ đến chuyện này, Thẩm Dữ bất giác mỉm cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!