Chương 16: (Vô Đề)

Đây vẫn là phân cảnh khi các cô vẫn còn là cung nữ, là một trong những phần rất quan trọng của bộ phim, là bước đệm của các diễn biến trong tương lai.

Gần trưa, mặt trời tỏa ra một thứ ánh sáng ấm áp, bên trong Trường Xuân uyển vẫn luôn có thể nghe thấy tiếng cười vui vẻ từ các cung nữ truyền ra.

Vào lúc này, chính là  thời gian nghỉ ngơi giữa trưa của bọn họ.

Trong đình viện, dưới ánh nắng mặt trời chiếu rọi, một cô nương đang ngồi trên một chiếc xích đu nhỏ, mái tóc dài như thác, lông mày tinh xảo, ngay cả khi cô đang mặc trên người bộ trang phục cung nữ như bao người khác cũng không thể giấu được vẻ đẹp cùng khí chất xuất chúng của mình.

Hai chân cô chạm vào mặt đất, nhẹ nhàng đung đưa, khẽ nhắm mắt lại, cảm nhận những ánh nắng ấm áp của mùa xuân.

A Khê.

Cảm giác bả vai bị người nhẹ nhàng vỗ một cái, Ngọc Khê bỗng chốc mở mắt ra, nghiêng đầu nhìn người đang đứng ở phía sau nói:  

A Châu.

Khuôn mặt sáng ngời của Minh Châu đập vào mắt.

Ngọc Khê cũng Minh Châu từ nhỏ lớn lên cùng nhau, ở trong hoàng cung thâm sâu này, hai người sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm từ thuở ấu thơ còn sâu đậm hơn so với những cung nữ khác.

"Được rảnh rỗi ở ngoài này phơi nắng sao?"

"Minh Châu nhẹ nhàng vén cung trang, ngồi xuống bên cạnh Ngọc Khê."Này, cho tỉ.

"Cô mở tay ra, là một hà bao nhỏ tinh xảo."Cái gì vậy?Ngọc Khê hỏi cô.Mở ra nhìn một chút chẳng phải sẽ biết sao?

Ngọc Khê nhận lấy hà bao, nhẹ nhàng kéo ra, lộ ra một góc của chiếc hộp màu trắng sữa.

"Phấn Phong lan ngọc vị?"

"Muội lấy ở đâu ra vậy?"

"Muội mua nó từ một ma ma, bà ấy đã mang nó từ bên ngoài vào hoàng cung, muội mua hai hộp, đưa cho tỉ một hộp."

Muội cũng biết bình thường tỷ không thích dùng những thứ này mà.Không thành vấn đề, muội chỉ thuận tiện đưa cho tỷ thôi mà." Minh Châu nhẹ nhàng lắc cái xích đu.

Ngọc Khê bất đắc dĩ mỉm cười một tiếng, nhưng vẫn vui vẻ cất hà bao vào trong tay áo.

Minh Châu đưa cho cô cái gì, cô cũng đều thích.

Đột nhiên bên tai truyền đến một âm thanh ồn ào.

Ngoảnh đầu nhìn sang, thì ra là các cung nữ khác đang rối rít chạy ra ngoài viện, trên mặt của mỗi người đều là sự hốt hoảng.

Ngọc Khê và Minh Châu đưa mắt nhìn nhau.

Rõ ràng có gì đó không ổn.

"Nguyễn Nhi tỉ, xảy ra chuyện gì vậy?"

"Ngọc Khê đưa tay ngăn cản một cung nữ, mở miệng hỏi."Ngọc Khê muội, Minh Châu muội, sao hai người vẫn còn ở đây, xảy ra chuyện lớn rồi.

"Lúc này trên mặt Nguyễn Nhi đầy sợ hãi bất an. Sự bất an của cô ấy ảnh hưởng đến hai người bọn họ."Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra? Minh Châu thấp thỏm hỏi.

"Hôm nay ở vườn Ngự uyển, Minh phi nương nương hại Thục phi nương nương sảy thai, nghe Triệu công công nói, lần này những người ở Trường Xuân uyển chúng ta sắp gặp phải đại nạn rồi."

"

Người trong cung ai mà chẳng biết Thục phi nương nương hiện đang là phi tần được hoàng thượng sủng ái nhất, bây giờ lại đang mang long thai, mẫu bằng tử quý, ai ai cũng nể trọng, ai cũng nịnh nọt lấy lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!