Chương 100: (Vô Đề)

Bạc  Kha Nhiễm cảm thấy mình cùng lắm chỉ tham gia một hôn lễ thôi mà sao lại có thể mệt mỏi tựa như  tổ chức hôn lễ của chính mình vậy.

Nhưng hôm nay cô quả thật  rất vất vả.

Rạng sáng lúc ba giờ đã phải thức dậy để giúp Thẩm Tư Gia trang điểm cô dâu, làm một hơi  trong vòng xấp xỉ ba tiếng đồng hồ, tiếp theo là đến các chuyện vụn vặt khác.

Cho đến bây giờ cô mới cảm thấy, làm phụ dâu cũng không phải là một chuyện đơn giản.

Thẩm  Dữ bước vào phòng đã thấy Bạc Kha Nhiễm nằm nhoài trên giường, trên người vẫn mặc nguyên bộ lễ phục của phụ dâu.

Phía trên được thiết kế theo kiểu cúp ngực làm bằng vải tơ tằm mềm mại, lộ ra bờ vai cùng xương quai xanh quyến rũ, phía dưới chân váy là một lớp voan mỏng trắng tinh ở lớp ngoài cùng.

Đôi chân trần trắng nõn tùy tiện  đặt lên mép giường, hòa quyện cùng với sắc đen của ga trải giường, đen trắng kết hợp tạo nên một sự hài hòa, hấp dẫn không thể  cưỡng lại được.

Cổ họng của  Thẩm  Dữ không thể không trượt lên trượt xuống  mấy lần.

Anh sải bước đi về phía cô, bàn tay giữ lấy bàn chân nhỏ nhắn xinh đẹp rồi men theo làn váy nhích dần lên phía trên, nhưng lúc này  Thẩm  Dữ mới phát giác có gì đó không đúng.

Anh ngẩng đầu lên nhìn Bạc  Kha Nhiễm .

Tiểu yêu tinh  chọc cho anh dục hỏa đốt cháy toàn thân này lại đang ngủ ngon lành.

Hai mắt nhắm chặt, hàng mi dài nhọn dưới mi mắt như tạo thành một cây quạt nhỏ tinh xảo, môi môi mềm mại hơi vểnh lên, lồng ngực hô hấp phập phồng, xem ra  đang ngủ rất say sưa.

Thẩm  Dữ nhìn dáng vẻ này của cô, có lẽ cũng mệt mỏi không ít, nếu không sẽ không ngã người lên giường liền ngủ như thế này.

Nghĩ đến  hôm nay cô vất vả bận rộn, chạy ra chạy vào cả ngày, anh hơi đau lòng,  muốn để cho cô ngủ yên giấc.

Vì vậy anh sửa sang lại làn  váy xộc xệch cho cô một lần nữa, rồi đi lên phía trước, nhìn mấy sợi tóc tán loạn rơi trên khuôn mặt xinh đẹp kia, nhẹ nhàng vén gọn gàng ra sau lỗ tai.

Anh ngồi bên mép giường, lẳng lặng ngắm nhìn người con gái đang say giấc trên giường.

Nhiễm Nhiễm của anh, cho dù ngắm thế nào cũng không thấy đủ.

Ánh mắt của anh rơi vào trên người cô một lâu, rồi mới đứng dậy đi về phía phòng tắm.

Khi anh đi ra một lần nữa, trong tay cầm nhiều thêm một vài thứ.

Nha đầu này  mệt đến mức không thèm tẩy trang đã trực tiếp đi ngủ, nếu ngày mai cô thức dậy phát hiện đêm qua vẫn để nguyên thế này đi ngủ, khẳng định sẽ  gào khóc thảm thiết cho mà xem.

Đây là lần đầu tiên  Thẩm  Dữ tẩy trang cho một cô gái, anh cũng không biết mình đã rửa sạch sẽ hay chưa, nhưng ít  nhất thì so với không  không làm gì chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều.

Sau khi tẩy trang cho cô xong, lại dùng khăn lông sau sạch đi những vệt nước còn đọng lại trên khuôn mặt, nhìn vào gò má trong veo tươi mát ấy,  Thẩm  Dữ không kiềm chế được cúi đầu đặt một nụ hôn lên đôi môi  ngọt ngào.

Anh không dám dùng qua nhiều sức, chỉ nhẹ nhàng mút mát một chút rồi buông ra, sợ sẽ  đánh thức cô dậy.Sáng sớm hôm sau, Bạc Kha Nhiễm ngủ một giấc đến tự nhiên tỉnh.

Ánh sáng mặt trời xuyên thấu qua tấm rèm cửa khép hờ chiếu rọi vào căn phòng.

Trong ánh mắt nắng dịu nhẹ như vậy, Bạc  Kha Nhiễm  từ từ  tỉnh lại.

Cô theo bản năng sờ sờ chiếc gối bên cạnh.

Hơi ấm còn vương lại  đã nguội lạnh từ bao giờ.

Xem ra Thẩm  Dữ đã đến công ty từ rất sớm.

Cô vươn vai một cái rồi từ trên  giường ngồi dậy.

Sau khi Bạc Kha Nhiễm  ngồi dậy  mới phát hiện ra rằng bộ lễ phục phụ dâu của cô đã được thay  bằng một bộ đồ ngủ thoải mái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!