Tâm trí Bạc Kha Nhiễm hiện tại đều là câu nói kia của Thẩm Dữ.
"Cháu cảm thấy như vậy sao?"
Cảm thấy cái gì?
Lau tóc một hồi vẫn không nghĩ ra, liền bực bội túm lấy khăn lông, ra sức xoa tóc.
Thẩm Dữ có ý tứ gì?
Những lời này của anh rốt cuộc là có ý tứ gì?
Cái gì gọi là cô cảm thấy như thế nào?
Rõ ràng cô là người hỏi, như thế nào cuối cùng thành anh đang hỏi cô?
Bạc Kha Nhiễm suy nghĩ thật lâu, vẫn không nghĩ ra câu trả lời, lại vừa thấy đã đến 11 giờ.
Vì thế cất khăn bông, xốc chăn lên đi nằm.
Không nghĩ, không thể lại suy nghĩ, anh có ý gì thì chính là ý đó.
Bạc Kha Nhiễm cưỡng bách chính mình nhắm mắt lại.
Cô một bên tự mình điều tiết, một bên ở trên giường nằm ngay đơ.
Không đến vài giây.
Cô đột nhiên từ trên giường ngồi dậy.
Không ngủ được!
Không ngủ được!!
Cứ ngồi như vậy vài phút, lúc này Bạc Kha Nhiễm mới một lần nữa nằm xuống, kéo chăn đem cả người che lại.
Hai ngày sau, Bạc Kha Nhiễm quả thực bận đến mức chân không chạm đất.
Từ thành phố xong lại chạy đến thành phố kia.
Thật vất vả đem công việc làm xong, cô mới có cơ hội nghỉ ngơi một ngày.
Cả ngày cô đều ở trong nhà mình, ngủ bù.
Thẳng đến buổi chiều, cảm thấy mình có chút đói bụng, cô liền đứng dậy đi tìm đồ ăn. Thời điểm đi qua phòng khách, cô đột nhiên nhìn thấy kịch bản lúc trước mình đặt trên bàn trà.
Cô chuẩn bị đi qua, điện thoại trong túi liền vang lên.
Bạc Kha Nhiễm cầm điện thoại lên, mở ra WeChat.
Cô nhìn hình avata trên màn hình liền cảm thấy có chút hoài niệm. Kỳ thật cô vẫn luôn có wechat của Thẩm Dữ, nhưng từ lúc Thẩm Dữ xuất ngoại, hai người liền không có bất cứ liên hệ gì, càng không nói sẽ nhắn tin wechat. Danh sách bạn bè wechat có quá nhiều người, cô thật đã quên là còn có anh.
Chú nhỏ:
"Hiện tại có rảnh không?"
Bạc Kha Nhiễm rất nhanh liền trả lời.
Có rảnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!