Chương 44: (Vô Đề)

Kết thúc buổi tiệc, đã hơn 11 giờ đêm.

Một đám người đứng trước cửa khách sạn hàn huyên.

Nguyễn Lệ nhìn thoáng qua Thẩm Dữ đang bị Vương Lượng giữ chặt, xoay người nói với Bạc Kha Nhiễm.

"Chúng ta đến bãi bãi đỗ xe chờ anh ta đi."

Bạc Kha Nhiễm gật gật đầu.

Chờ ở chỗ này lát nữa lên xe không tốt lắm.

"Lão Thẩm, bằng không chúng ta lại đi tiếp trận thứ hai?" Vương Lượng đập tay lên vai Thẩm Dữ nói.

Thẩm Dữ nghiêng đầu nhìn thoáng qua bàn tay của Vương Lương đang đặt trên vai mình, sau đó gỡ tay của ông xuống.

Vương Lượng nhìn tay mình đang lơ lửng giữa không trung, cũng không ngại, dù sao tính tình người này ông đã biết rõ, cậu ta không đem tay ông bỏ xuống mới là chuyện không bình thường.

"Các ông đi đi, tôi không đi."

"Thật vất vả công tác mới kết thúc, mấy người chúng ta tìm một chỗ uống vài chén."

"Lão Vương, có phải ông đã quên lúc trước chị dâu nói gì sao, ông đã đáp ứng chị dâu là sẽ về sớm."

Lúc này, Dương Cánh đứng cạnh mở miệng nói.

Vương Lượng nghe xong liền sửng sốt.

Sao ông lại quên mất chuyện này chứ?

Ông nghĩ nghĩ, do dự một lát, lúc này mới nói.

"Vậy thôi, hôm nay bỏ đi, lần sau chúng ta lại uống tiếp."

Thẩm Dữ gật đầu, Có thể.

Tiễn Vương Lượng lên xe xong, Dương Cánh cũng không có lưu lại lâu, hàn huyên với Thẩm Dữ một lúc xong cũng rời đi.

Sau khi bọn họ đều đi hết, lúc này Thẩm Dữ mới xoay người đi về phía bãi đỗ xe.

Bạc Kha Nhiễm ở trong xe nhìn thấy Thẩm Dữ đang lại gần, cô chủ động mở cửa kính xe, thò tay ra ngoài vẫy vẫy tay gọi anh.

Nhìn Bạc Kha Nhiễm vừa mỉm cười vừa vẫy tay gọi mình, Thẩm Dữ mỉm cười rảo nhanh chân, rất nhanh liền đi đến bên cạnh xe bảo mẫu của Bạc Kha Nhiễm.

"Anh đưa chìa khóa xe cho Lệ tỷ, anh uống rượu không thể tự lái xe, Lệ tỷ giúp anh lái xe về, chúng ta về cùng nhau." Bạc Kha Nhiễm ghé vào cửa sổ xe nhìn Thẩm Dữ nói.

Nhìn cô nghiêm túc nói chuyện, trong lòng Thẩm Dữ tức khắc dâng lên một dòng nước ấm, toàn bộ lồng ngực đều là ấm áp.

Được. Anh từ trong túi lấy ra chìa khóa xe, đưa cho Nguyễn Lệ bên cạnh.

Phiền toái Lệ tỷ

Nguyễn Lệ khoát tay nói,

"Không phiền toái không phiền toái, Thẩm Đạo anh mau lên xe đi."

Thẩm Dữ gật đầu, sau đó lên xe bảo mẫu của Bạc Kha Nhiễm.

A Miên, đi thôi. Bạc Kha Nhiễm nói với A Miên đang ngồi phía trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!