Buổi tối sau khi kết thúc công việc, A Miên đưa Bạc Kha Nhiễm đến cửa khách sạn, xuống xe còn dặn dò cô vài câu, lúc này mới yên tâm rời đi.
Mới vào cửa khách sạn, trước sảnh có một dáng người con gái hấp dẫn tầm mắt cô.
Bóng dáng này cô nhìn có chút quen mắt, nhìn kỹ một chút, cô gái này chính là người đã mai danh ẩn tích mấy ngày nay Thẩm Tư Gia.
Mà Thẩm Tư Gia đang đứng nhàm chán trước sảnh cũng vừa lúc nhìn thấy cô.
Thẩm Tư Gia hơi hơi mỉm cười, vẫy tay chào cô.
Nhiễm.
"Sao cậu giờ mới đến?" Bạc Kha Nhiễm đi qua chỗ Thẩm Tư Gia hỏi.
Thẩm Tư Gia liếc mắt nhìn cô, đôi mắt hồi ly hơi nhướng lên, khóe môi cong cong, vô cùng câu dẫn lòng người.
Bạc Kha Nhiễm làm bỏ ghét bỏ nói một tiếng,
"Đừng làm bộ dáng này trước mặt tớ, tớ sẽ không bị cậu lừa đâu."
Cô cùng Thẩm Tư Gia hai người chơi với nhau từ lúc cởi truồng đến bây giờ, còn bộ dạng nào của Thẩm Tư Gia mà cô không biết.
Thẩm Tư Gia bất đắc dĩ trợn trắng mắt, cầm lấy cánh tay người đứng trước mặt.
"Cậu cũng không phải không biết, tớ đâu phải muốn đến là được?"
Thẩm Tư Gia vừa nhớ tới sắc mặt lúc ấy của Thẩm Dữ lúc ấy liền cảm thấy hoảng sợ, cô không sợ trời không sợ đất, lại cố tình sợ người chú nhỏ chỉ hơn cô vài tuổi.
Vừa vào cửa, Thẩm Tư Gia đem giày cao gót tùy ý đá một bên, nhanh chóng đi về phía sô pha mềm mại trong phòng khách.
Thẩm Tư Gia vỗ vỗ sô pha bên cạnh, ý bảo Bạc Kha Nhiễm nhanh lại đây ngồi.
Bạc Kha Nhiễm nhìn Thẩm Tư Gia để giày lung tung, không khỏi nhíu mày, cũng không biết có phải ở cùng Thẩm Dữ đã lâu, cô cũng học theo bệnh sạch sẽ của anh rồi.
Bạc Kha Nhiễm cúi người đem giày của Thẩm Tư Gia đặt chỉnh tề cạnh cửa, lúc này mới đi qua chỗ Tư Gia.
Thẩm Tư Gia đem hành động của Bạc Kha Nhiễm đặt trong mắt, tấm tắc hai tiếng, nói:
"Hóa ra chuyện gì cũng có thể thay đổi." ( ý chị Gia là chị Nhiễm ở gần chú Thẩm nên lây bệnh sạch sẽ của chú Thẩm )
Bạc Kha Nhiễm liếc mắt nhìn Thẩm Tư Giai, tự nhiên cũng biết cô ấy muốn trêu chọc mình.
"Đúng rồi, cậu mau nói cho tớ nghe một chút, cậu cùng chú nhỏ tớ đến tột cùng là có chuyện gì?" Thẩm Tư Gia vẻ mặt bát quái.
"Chuyện gì là như thế nào, lần trước không phải đã nói cho cậu nghe rồi sao?"
Thẩm Tư Gia vỗ vỗ đầu,
"Nói thật, mấy ngày nay tớ đều nghĩ, có phải lần trước tớ nghe nhầm hay không."
Nghe nhầm cái gì?
"Cậu cùng chú nhỏ tớ kết hôn, trời ơi, chuyện này tớ cơ bản chưa từng nghĩ tới."
Bạc Kha Nhiễm nhấp miệng cười cười,
"Đừng nói cậu không nghĩ tới, ngay cả chính tớ còn thấy không thể tin được, tớ thật sự cùng chú nhỏ kết hôn."
Thẩm Tư Gia ngồi hình chữ đại () dựa vào sô pha, mặt nhìn trần nhà,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!