Bạc Kha Nhiễm ngồi trước bàn trang điểm, cô nhìn mình trong gương, không biết từ khi nào ánh mắt đã dừng ở bờ môi trong gương.
Qua vài giây, cô lặng lẽ lấy một tờ giấy trên mặt bàn, lau sạch son môi trên miệng.
Không phải Cố Hựu có vấn đề, mà là cô có vấn đề.
Cố Hựu thật là một người đàn ông phong độ, thời điểm quay cảnh hôn, anh ta thật sự chỉ nhẹ nhàng dán môi lên một chút mà thôi.
Đang lúc cô lau sạch son môi trên môi, cửa phòng trang điểm bị đẩy ra.
Bạc Kha Nhiễm từ trong gương nhìn được người từ bên ngoài đi vào.
Thẩm Dữ?
Thẩm Dữ khép cửa lại, đi đến trước mặt cô, im lăng đứng thẳng người như cây cọc.
Bạc Kha Nhiễm lúc này mới phát hiện, vừa rồi cô lấy khăn giấy lau son môi, hiện tại tờ giấy vẫn còn dính trên môi, xấu hổ đem khăn giấy thu lại, nắm chặt trong lòng bàn tay.
Anh rũ mắt, ánh mắt dừng trên môi cô, son môi trên môi đã bị cô lau đi phân nửa.
"Anh...... Sao anh lại tới đây?"
Môi cô đỏ thắm hơi mấp máy, lộ ra hàm răng trắng tinh.
Đôi mắt Thẩm Dữ lạnh lẽo giống như đêm khuya biển rộng, trong phút chốc, như là có cái gì vụt qua đáy mắt anh.
Anh lại gần, vươn tay rút một giờ giấy ăn trên mặt bàn.
Bạc Kha Nhiễm lộ ra ánh mắt kỳ quái, có chút khó hiểu nhìn hành động của anh.
Giây tiếp theo, khăn giấy mềm mại dán lên môi cô.
Người nọ hơi cúi người, ánh mắt thâm thuý nhìn cô, nhẹ nhàng lau sạch môi cô.
Môi con gái mềm mại tinh tế, con ngươi Thẩm Dữ tối thêm vài phần, hầu kết trượt lên trượt xuống.
Khăn giấy trong tay dần rời khỏi môi, anh chậm rãi đi về phía cô.
Bạc Kha Nhiễm nhìn anh tới gần, trong nháy mắt tim đập thình thịch, đều là dựa vào gần người, mà cảm giác hai người mang lại cho cô lại khác nhau một trời một vực.
Thẩm Dữ tới gần sẽ làm tim cô đập nhanh, đáy lòng có chút chờ mong.
Anh muốn......
Bạc Kha Nhiễm mới nói hai chữ, Thẩm Dữ liền vững vàng nắm lấy cằm cô, hơi thở nóng rực ập xuống trước mặt, anh cường thế hôn cô.
Môi anh cực nóng, cứ vậy dán trên môi tuỳ ý chà đạp, bộ dáng hung ác như hận không thể đem cô ăn tươi nuốt sống.
Thẩm Dữ chưa từng hôn cô hung ác như vậy, Bạc Kha Nhiễm lập tức liền ngây dại.
Chờ đến lúc cô phản ứng lại, Thẩm Dữ đã đột phá qua hàm răng, xông thẳng vào khoang miệng, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, trong khoang miệng đều là hơi thở mát lạnh của anh.
Trong nháy mắt, đầu Bạc Kha Nhiễm liền trống rỗng, nhưng mà cô cũng không biết mình bị làm sao, ma xui quỷ khiến liền đưa tay ôm lấy cổ anh.
Bạc Kha Nhiễm cảm thấy hô hấp của mình bị Thẩm Dữ rèn luyện đã tốt hơn rất nhiều, ít nhất đến hiện tại sau khi kết thúc không còn thở hồng hộc giống như trước.
Chỉ là
Dường như anh ôm cô rất chặt, cô cứ thế dựa vào anh thở dốc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!