Tận đến khi sắc mặt trở lại bình thường, lúc này Bạc Kha Nhiễm mới đi vào.
Thời điểm cô trở về, Lục Hi Hòa đang ngồi bên bàn tròn, tay cầm kịch bản, thấy cô đi vào, ngước mắt nhìn một chút.
Đã quay lại rồi à.
Bạc Kha Nhiễm ừ một tiếng, ngồi xuống bên cạnh, thuận tay lấy kịch bản của mình.
Bạc Kha Nhiễm ngồi xuống không đến một phút đồng hồ, Thẩm Dữ từ bên ngoài trở về phía tổ đạo diễn.
Lục Hi Hòa bất động thanh sắc nhìn lướt qua Thẩm Dữ, lại nhìn Bạc Kha Nhiễm ngồi bên cạnh mình, cô vươn tay nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn.
Bạc Kha Nhiễm khó hiểu ngước mắt nhìn cô.
"Tôi vừa nghe mấy nhân viên công tác nói, hình như cửa phòng nước bị hỏng, không mở được."
Đôi mắt Bạc Kha Nhiễm chợt lóe.
Sao?
"Cửa phòng nước không phải bị hỏng rồi sao, vậy cô lấy nước như thế nào?" Lục Hi Hòa cười hỏi Bạc Kha Nhiễm.
Tay Bạc Kha Nhiễm cầm kịch bản khẽ run lên, cô nhìn về phía Lục Hi Hòa, ánh mắt bình tĩnh.
"Lúc tôi đi lấy nước cửa chưa bị hỏng."
Phải không? Lục Hi Hòa nhướng mày.
Thật. Bạc Kha Nhiễm gật đầu.
Vậy tốt rồi. Lục Hi Hòa cúi đầu tiếp tục nghiên cứu kịch bản của mình, không nhìn Bạc Kha Nhiễm nữa.
Trong lúc Lục Hi Hòa cúi đầu, Bạc Kha Nhiễm khẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lúc này, cô thật sự không thể không cảm tạ thân phân diễn viên của mình một chút, ngay lúc này vẫn có thể diễn được.
Nguyễn Lệ từ bên ngoài đi vào, liền nhìn thấy Bạc Kha Nhiễm ngồi cách đó không xa.
Bạc Kha Nhiễm cúi đầu, lật xem kịch bản trên bàn, mái tóc dài mượt được cô buộc gọn phía sau, lộ gương mặt trắng nõn tinh xảo.
Cô an tĩnh ngồi ở đó, cả người bình tĩnh nhu hòa.
Nguyễn Lệ một lần nữa đem một màn vừa nhìn thấy nghĩ lại.
Quy tắc ngầm?
Đây là việc tuyệt đối không có khả năng.
Mấy năm nay cô mang theo Bạc Kha Nhiễm, cũng biết rõ Bạc Kha Nhiễm là người như thế nào.
Tuy công việc của Bạc Kha Nhiễm không được người nhà ủng hộ nhưng bối cảnh gia thế thì vẫn còn ở đó, Bạc Kha Nhiễm không cần làm chuyện như vậy, huống chi Bạc Kha Nhiễm không phải cô gái như vậy.
Quan trọng nhất chính là.
Người như Thẩm Dữ, muốn dạng nữ nhân nào mà không có.
Kha Nhiễm lớn lên rất xinh đẹp, nhưng ở giới giải trí này, không thiếu nhất chính là xinh đẹp.
Nghĩ đến đây, trong lòng Nguyễn Lệ yên ổn không ít, lòng bàn tay mỗi người đều là thịt, cô mang theo Bạc Kha Nhiễm từ lúc em ấy chỉ là một tiểu nha đầu mười mấy tuổi, cứ thế ở bên cạnh mấy năm, nhìn em ấy từng chút một trưởng thành, cô đã sớm coi Bạc Kha Nhiễm như là em gái mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!