Chương 12: (Vô Đề)

Bạc Kha Nhiễm nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, vẫn không có tin tức gì.

Kha Nhiễm?

Nguyễn Lệ từ xa đã thấy Bạc Kha Nhiễm ngồi một mình nhìn điện thoại phát ngốc, liền đi về phía cô.

Thấy thế, Bạc Kha Nhiễm nhét điện thoại di động nhét vào trong túi.

"Làm gì mà ngồi thẫn thờ như vậy?"

Bạc Kha Nhiễm cười cười, Không có việc gì.

Nguyễn Lệ nghi ngờ nhìn cô vài lần, rõ ràng lúc cô ta lại đây liền nhìn thấy em ấy lập tức nhét điện thoại vào trong túi.

Động tác có chút khả nghi.

"Kha Nhiễm, em không có chuyện gì giấu chị chứ?"

Bạc Kha Nhiễm khó hiểu, Chị có ý gì?

"Em...... Sẽ không vụng trộm yêu đương đi?"

A? Bạc Kha Nhiễm khiếp sợ, nhưng ngoài khiếp sợ lại có chút chột dạ.

Bộ dáng cô lúc này càng làm Nguyễn Lệ thêm hoài nghi, sắc mặt không khỏi nghiêm túc hỏi: Em nói thật?

Bạc Kha Nhiễm ngượng ngùng xua tay, Không có......

Thật sự?

Thật sự.

Cô không có yêu đương, chỉ kết hôn mà thôi.

Nghe được câu trả lời của Bạc Kha Nhiễm, lúc này Nguyễn Lệ lúc mới yên tâm, sắc mặt nghiêm túc cũng hòa hoãn hơn, vỗ vỗ bả vai cô, nhẹ nhàng nói.

"Kha Nhiễm a, em cũng biết, chúng ta đều là người trong nhất, sợ nhất là chính là bị phát ra tin tức yêu đương, huống chi hiện tại em đang trong gia đoạn phát triển, không thể để xảy ra chuyện gì, Lệ tỷ đây đều là vì tốt cho em, biết chưa?"

Bạc Kha Nhiễm ngoan ngoãn đáp lại, Em đã biết, Lệ tỷ.

"Tốt, chị biết em là đứa bé ngoan, chị rất yên tâm."

Bạc Kha Nhiễm, .........

Nhìn thấy tín nhiệm của Nguyễn Lệ, Bạc Kha Nhiễm đột nhiên cảm thấy mình liền giống như người câm ăn phải hoàng liên. ( ý là bé Nhiễm làm sai mà không thể nói)

Một ngày nào đó, khẳng định Nguyễn Lệ sẽ vì những lời này mà hối hận.

"Tốt, em đi trang điểm đi, nhanh một chút, hôm nay nên kết thúc quay chụp đại ngôn này."

Bạc Kha Nhiễm ngoan ngoãn gật đầu.

Thời điểm quay chụp, Nguyễn Lệ ngồi ở dưới sân khấu nhìn cô.

Thời điểm Bạc Kha Nhiễm ở trên sân khấu thật lóa mắt, tỏa sáng giống như viên kim cương. Nguyễn Lệ càng nhìn Bạc Kha Nhiễm, càng cảm thấy vừa lòng.

Di động bỗng nhiên rung lên, bàn tay để trong túi áo đều đã tê rần.

Nhìn tên người gọi hiển thị trên màn hình, trên mặt Nguyễn Lệ lộ ra tia nghi hoặc, rất cung kính tiếp nhận điện thoại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!