Chương 43: Quyến rũ mê người

Edit: Kali

Beta: TH

Cỏ dại dưới chân mọc rậm rạp, phía trước chỉ có một đường mòn vì đi nhiều mà tạo thành. Thảm thực vật hai bên rất hỗn tạp, cây cối cao to che khuất ánh mặt trời rực lửa trên đỉnh đầu. Ánh mặt trời chiếu xuống đã bị những tán cây tươi tốt giữ lại, chỉ còn le lói những tia nắng nhạt màu.

Trước khi xuống xe, Trình Như Ca để cô mặc áo mưa màu xanh lá đậm và mang ủng. Lúc ấy cô còn nghĩ có phải hơi làm quá hay không, kết quả là đi tới đây mới biết, không quá chút nào.

Cô né những nhánh cây mọc đâm ngang từ hai bên, cẩn thận đi về phía trước, trong tay còn cầm theo một cái xô lắc lư.

Cuối cùng cũng hết đoạn đường vừa hẹp vừa quanh co này. Tầm nhìn phía trước thoáng đãng hơn, cuối đường có một con dốc nhỏ, đi lên nữa hình như là những phiến đá ngẫu nhiên hợp thành một bậc thang. Trình Như Ca đứng ở đó, vươn tay về phía cô.

"Tới đây, anh kéo em lên."

Cô hậm hực, bắt lấy tay anh, vì cô thình lình dùng lực hơi mạnh mà Trình Như Ca xém chút nữa bị ngã khuỵu xuống. Sau khi anh đứng vững người lại, mới kéo cô lên.

"Sắp đến nơi rồi, chỉ có đoạn đường này hơi khó đi một chút thôi." Trình Như Ca đã nhận ra cảm xúc của Thẩm Ý Nùng, anh trấn an tâm tình đang xuống dốc của cô.

"Cũng lâu anh rồi không tới đây, không ngờ cỏ dại ở đây mọc nhanh như vậy..."

Thẩm Ý Nùng mệt đến mức thở hồng hộc, không hơi đâu nói chuyện với anh. Dứt khoát cắm đầu đi mà không trả lời lại, Trình Như Ca dừng lại, cẩn thận lắng nghe tiếng động từ xa, rồi vui mừng nói với cô.

"Thanh Thanh, em có nghe thấy không? Tiếng nước."

"Dạ nghe thấy ạ." Thẩm Ý Nùng bất đắc dĩ nói. Tiếng nước chảy róc rách vang bên tai muốn ngó lơ cũng khó. Bọt nước bắn vào những hòn đá, không nhanh không chậm chảy từ thượng nguồn xuống. Âm thanh dội lại vang xuyên qua khu rừng vọng tới đây, toàn thân mỏi mệt dường như được gột rửa đi không ít, thần thái sảng khoái.

Đi lên đỉnh của bậc thang bằng đá này, khung cảnh bên dưới bỗng đập vào mắt. Một dòng suối trong veo vắt ngang khe núi, hai bên chồng chất những tảng đá. Bóng của những nhánh cỏ xanh tươi hằn trên mặt nước vừa thon vừa dài. Ánh nắng dịu nhẹ, dường như đã mềm hẳn đi, trong trẻo trùm lên toàn bộ ngọn núi, ấm áp động lòng người.

Hai người đi xuống, Trình Như Ca xác định vị trí bên dòng suối quen thuộc, sau đó mở ô che nắng ra, mở ghế xếp nhỏ, sửa lại cần câu.

Thẩm Ý Nùng thấy anh bận trước bận sau, cả chặng đường đem theo túi lớn túi nhỏ rồi như ảo thuật lấy ra nhiều đồ như vậy, không thể không cảm thán một phen, suốt dọc đường đi cũng vất vả cho anh rồi.

Từ đầu tới đuôi cô chỉ cầm theo một cái xô, sau khi tới nơi chỉ việc ngồi xổm ở bên bờ quan sát. Kết quả nhìn chằm chằm không chớp mắt mãi mà vẫn chưa phát hiện một con cá nào.

Cô không khỏi đâm ra lo lắng với công việc ngồi chờ như thế này.

Trái lại Trình Như Ca rất đầy lòng tin, hai người ngồi trên ghế xếp, bày mồi câu ra, kiên nhẫn ngồi chờ đợi.

Gió thổi nhè nhẹ, một ngày hè mát mẻ, thỉnh thoáng lá cây trong rừng bị gió thổi xào xạc, trên bầu trời có vài con chim tước bay qua.

Thẩm Ý Nùng ngồi quan sát, không khỏi ngáp vài cái.

Có lẽ là do vẻ mặt tẻ nhạt của cô biểu hiện quá rõ, Trình Như Ca đột nhiên duỗi tay sờ mò trong túi áo khoác, lấy ra một đống kẹo đưa cho cô.

Trong lòng bàn tay anh bày ra những que kẹo với đầy đủ màu sắc, Thẩm Ý Nùng nhìn kĩ, tò mò hỏi.

"Anh lấy đâu ra vậy ạ?"

"Tiện mua trên đường." Cô nhớ lại trên đường xuống xe hình như anh có tới cửa hàng tiện lợi, cô tỏ vẻ đã hiểu, cúi đầu khảy lòng bàn tay của anh một hồi lâu, cuối cùng chọn một cái kẹo màu hồng nhạt vị dâu tây.

Cô lột giấy gói kẹo ra rồi bỏ vào miệng, giọng không rõ.

"Sao anh lại nghĩ tới mua kẹo vậy ạ?"

"Sợ em nhàm chán." Anh quay đầu tiếp tục nhìn mặt nước không một tiếng động gì, tự nhiên đáp. Thẩm Ý Nùng cảm nhận vị ngọt trên đầu lưỡi, vô thức cong môi lên.

"Thầy Trình, trước kia anh hay tới đây cùng ai ạ?" Cô rụt vai lại, cả người chúi về trước, nghiêm túc cầm cần câu.

"Chu Mẫn." Trình Như Ca suy nghĩ, "Chỉ có điều mỗi lần tới đây anh ta đều ngủ mất."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!