Chương 15: Đến thăm đoàn làm phim

Edit: Nhan Tịch

Beta: TH

An Ấu Lê với Từ Tịnh là hai người hoàn toàn khác nhau.

Một người yêu hận rõ ràng, làm người ta vừa thích vừa sợ, một người mỉm cười như con hổ giấu nanh vuốt, làm người ta sợ hãi.

Nếu so sánh mà nói, chỉ cần bỏ qua mối quan hệ giữa An Ấu Lê với Trình Như Ca, Thẩm Ý Nùng vẫn rất thích cô ấy.

Có điều, cảm nhận của cô về Ấu Lê có hơi phức tạp.

Đất diễn của Từ Tịnh đều phải bỏ hết và quay lại, sắp xếp đầy đủ lịch trình khi An Ấu Lê vào đoàn phim, phân cảnh như nhau, nhưng chỉ cần do cô ấy diễn, dù chỉ một cái liếc mắt cũng có thể phân cao thấp.

Không phải Từ Tịnh diễn không tốt, chẳng qua cô ta lấy vẻ Từ Tịnh đi sắm vai một nữ chính hoàn toàn khác với cô ta. Mà An Ấu Lê, chính là hình mẫu của nữ chính.

Tự nhiên, hoạt bát, thậm chí còn khắc họa được nhân vật trong kịch bản dưới máy quay.

Kể cả cảm xúc của Hứa Giáng cũng bị cuốn vào, hai người quay một lần là qua, thuận lợi đến không tưởng.

Đạo diễn nhìn máy quay rồi gật đầu liên tục, Hứa Giáng và Thẩm Ý Nùng bên cạnh thì lén lút thì thào với nhau.

"Tiêu số tiền này rất đáng." Lại phối hợp thì thầm.

"Đúng là tiền nào của nấy."

Thẩm Ý Nùng bị anh ta chọc cười, may là hai nhân vật chính không nghe thấy.

Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay. Không biết có phải do ảo giác của cô không, Thẩm Ý Nùng cảm nhận được thái độ của An Ấu Lê đối với cô rất kỳ lạ. Nói thích thì không giống, nhưng ở đoàn phim lại niềm nở hơn với riêng cô, sau khi diễn xong hoặc lúc rãnh rỗi đều đến tìm cô.

"Hai người đang nói gì đấy?" An Ấu Lê bước đến trước mặt cô và Hứa Giáng, mỉm cười lên tiếng hỏi. Cô ấy là người rất xinh đẹp, khi cười rộ lại càng đẹp động lòng người hơn, làm Thẩm Ý Nùng bất chợt nghĩ đến một loài hoa.

Lúc hoa nở rộ diễm lệ phù dung, trong mắt chỉ toàn phấn trắng đỏ bừng, đẹp đến tột cùng, là đóa hoa cao chót vót mọc ngay trên cành.

"Chỉ nói lung tung thôi." Thẩm Ý Nùng chưa kịp nói gì thì Hứa Giáng đứng sau lưng đã có tật giật mình, mặt mày bình tĩnh đáp.

"Thế à..." An Ấu Lê khẽ gật đầu, giọng điệu tự nhiên chen vào tán dóc.

"Lát nữa đến buổi trưa, đồ ăn trong đoàn phim ăn ngon không?"

"Cũng được, hai chay hai mặn, không coi là tệ." Thẩm Ý Nùng trả lời cẩn thận, An Ấu Lê nghe vậy mỉm cười.

"Vậy là tốt rồi, sức ăn của tôi cũng không ít." Cô ấy thở dài, mang theo chút ưu sầu.

"Thật ra tôi cũng đạt chuẩn cân nặng bình thường của con gái. Nhưng không hiểu tại sao, sau khi vào giới giải trí tôi mới phát hiện bản thân vinh dự trở thành thần ăn uống."

Điểm này Thẩm Ý Nùng đồng cảm sâu sắc, ngay lập tức cô bị chọc cười, "Là thế này, hầu hết mấy nữ minh tinh đều phải kiểm soát cân nặng của họ."

Cô nói xong nhìn người trước mặt, ngẫm nghĩ, "Có điều dáng người cô rất đẹp, không cần cố gắng giảm cân đâu, sức khỏe quan trọng nhất mà."

Tỉ lệ thân hình của An Ấu Lê đúng chuẩn, thon gọn và cân đối, chỉ có khuôn mặt hơi mũm mĩm tự nhiên của trẻ con, trông cô ấy vừa đầy đặn lại đáng yêu.

Sau khi nghe cô nói, An Ấu Lê cười vui vẻ, gật đầu đồng ý rồi hùa theo nói, "Tôi cũng cảm thấy thế, thật ra tôi có kiểm soát cân nặng, nhưng giờ vẫn còn trong phạm vi."

"Phạm vi bao nhiêu?" Hứa Giáng nghe thế tò mò hỏi, An Ấu Lê liếc nhìn anh ta một cái rồi trả lời.

"Kiểm soát trong khoảng 50 kí."

"Bây giờ cô chưa tới 50 kí á?" Ai ngờ, Hứa Giáng nghe xong theo phản xạ có điều kiện hỏi, trợn tròn mắt nghi ngờ, nhíu mày quan sát cô ấy cẩn thận, dường như không thể tin nỗi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!