Tống Dụ ngẩng đầu nhìn nữ sinh đối diện kia.
Cô bé đang một mặt ý cười, chợt nhìn thấy cậu, đối diện tầm mắt của cậu liền lập tức cúi đầu, thuận tiện giấu đầu hở đuôi mà dựng quyển sách tiếng Anh lên, che mặt mình lại.
"…"
Làm vậy có nghĩa lý gì?
Khóe miệng Tống Dụ giật giật, không tiếp tục để ý cô, tầm mắt một lần nữa rơi xuống bài post kia.
Sau khi lầu 41L bị toàn dân chọc ghẹo một phen, có người gợi lại chủ đề chính.
Dù sao cũng là ngay trước mặt chính chủ, cp cũng không dám biểu hiện quá điên cuồng, đè nén nội tâm kích động cùng mừng như điên, đánh ra một hàng chữ, hoạt bát, lãng mạn, ngây thơ hỏi.
[Dụ ca, cậu cùng Tạ thần đang ở cùng một chỗ học bài sao? Chuẩn bị cho kỳ kiểm tra tháng sao? *nhe răng* *thẹn thùng*]
Tống Dụ đợi tới chán, trả lời cô.
121L Ông xã Dụ ca của cưng: Cậu ấy kèm tôi học.
Diễn đàn bạo phát một trận rít gào.
[A a a a a a a!!!]
[Ô ô ô ô ô hôm nay là cái ngày thần tiên gì! Mị đột nhiên lại có động lực, dìu mị dậy, mị còn có thể giải thêm hai đề toán nữa.]
[Trời ạ, mấy người đừng có dọa Dụ ca chạy mất! Đi qua chuyên lâu đi, để cho bài post này bình thường chút.]
Mọi người ngăn cản cơn sóng dữ, xoắn xuýt cứu được tính chất của bài post.
Có người hỏi:
[Dụ ca muốn học tập thật giỏi hả?]
Tống Dụ rũ mí mắt xuống. Cái này không phải là phí lời sao, cậu từ khi khai giảng tới giờ có ngày nào không chăm chú, khắc khổ học tập đâu cơ chứ.
Có phải là thân phận giang tinh* này làm cho đám người kia có chút hiểu lầm với cậu không. Cậu cảm thấy cần thiết phải giải thích cho bản thân mình một tí.
*ngôn ngữ mạng, chỉ người cố tình đi ngược với ý kiến người khác khi bàn luận một vấn đề gì đó với mục tiêu khiến người khác khó chịu.
Thế là Tống Dụ ở trên diễn đàn hiếm thấy mà ôn hòa, nhã nhặn nói ra một câu.
Ngôn truyền thân giáo*, giọng điệu trào phúng.
*lời nói và việc làm đều mẫu mực; dạy người thế nào, mình làm như vậy
[Tôi vẫn luôn học hành đàng hoàng. Lên cấp ba đến trường không phải để học thì chả lẽ để đánh nhau à?]
Cách mạng internet, một đám người: "…"
[Xin lỗi.]
Sau khi khiếp sợ rồi, bọn họ tuôn trào cảm giác hối hận sâu sắc – nhìn đống bài tập mình chưa làm xong, trong nháy mắt cảm giác mình quả thực không xứng đáng cùng cậu hít thở chung một bầu không khí.
Giáo bá còn cố gắng học tập? Bọn họ có tư cách gì để lên diễn đàn!
"Có thích vị matcha không?"
Lúc này, Tạ Tuy xếp hàng xong đã trở lại, ngồi đối diện cậu, lên tiếng hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!