Chương 15: Cha Tống táo bạo

Trong lòng suy nghĩ như vậy, nên Tống Dụ gửi tin nhắn luôn.

[Tống Dụ: Cậu có ý gì đó? Sao tớ cứ có cảm giác như cậu đang khinh bỉ tớ vậy?]

Đợi nửa ngày mới nhận được hồi âm của Tạ Tuy.

[Tạ Tuy: Không phải vậy sao?]

Tống Dụ: "…"

Đcm, ở chung với nhau lâu là lộ tính tình thế này à? Còn không bằng thằng nhóc đáng thương lúc mới gặp nữa!

Một bên khác, Tạ Tuy cũng cười, tắt điện thoại di động.

Ánh sáng lóe lên, từ trong máy tính hiện ra một email mới, người gửi tên là "Hứa Thi Ân".

Tầm mắt của hắn dừng trên đó, ý cười chưa tan, nhưng lại mang theo một chút gì đó mới mẻ.

[Hứa Thi Ân: A Tuy, cháu liên lạc với dì, dì thật sự là rất vui. Chuyện của mẹ cháu khiến cả nhà chúng ta rất đau lòng, nhưng sự tình đã qua đi lâu như vậy, nói cái gì cũng đã muộn, mọi người đều rất nhớ cháu. Cháu hiện tại đang ở đâu, dì lập tức phái người tới đón cháu trở về thành phố A.]

Tạ Tuy cụp mắt, nhàn nhạt nở nụ cười.

Nhớ hắn? Hứa gia trước đây coi mẹ của hắn là sự sỉ nhục của gia tộc, trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ, đuổi bà một thân một mình ra ngoài chẳng quan tâm, chết rồi cũng không biết. Hiện tại lại hư tình giả ý muốn đón hắn về, đoán chừng là đã điều tra rõ ra gã đàn ông khốn nạn trước đây bây giờ là người nắm quyền của Tạ gia rồi.

Trào phúng biết bao nhiêu.

[Tạ Tuy: Cám ơn dì, nhưng mà cháu hy vọng dì trước hết không cần nói cho ông bà ngoại, đợi cháu trưởng thành mới trở về.]

Hắn liên hệ với bà ta không phải để trở về thành phố A.

Hứa Thi Ân rất mau đã hồi đáp.

[Tại sao? Ông bà ngoại cháu nhất định sẽ cực kì vui mừng. A Tuy hiện tại mới mười lăm tuổi phải không? Cháu trở về rồi dì sẽ sắp xếp cho cháu vào trường trung học tốt nhất thành phố A.]

Vui mừng cái gì, có được một quân cờ để bám vào Tạ gia sao?

Tạ Tuy mặt không cảm xúc, cặp mắt đào hoa thâm thúy lạnh lẽo.

[Dì, cháu… cháu có chút sợ hãi. Hay là cháu lớn hơn một chút hẵng quay về ạ.]

Đầu bên kia Hứa Thi Ân cũng bị hắn làm cho đột nhiên tỉnh ngộ. Đúng rồi, nếu về quá sớm thì đối với Tạ Tuy mà nói cũng không an toàn, dù sao Tạ tam thiếu vẫn còn một bà vợ chính thức. Nghĩ đến thủ đoạn ác độc của người phụ nữ kia, Hứa Thi Ân dừng lại một chút rồi hồi âm.

[Thế thì dì tôn trọng ý kiến của cháu. A Tuy nhớ học cho giỏi. Cháu gửi số tài khoản cho dì, dì gửi chút tiền cho cháu. Có chuyện gì cần đều có thể nói với dì.]

Tạ Tuy đương nhiên sẽ không khách khí, có điều hắn liên hệ với bà dì của mình không chỉ riêng vì sự việc ấy. Đời này,  hắn nên sớm trở về Tạ gia, nhưng mà trước hết hắn muốn tặng cho người nhà Tạ gia một phần lễ vật.

[Dì, ngày mai cháu gửi cho dì một món đồ, là nhật ký của mẹ cháu.]

Hứa Thi Ân sững sờ.

Tạ Tuy cong môi, ánh mắt lạnh lẽo âm trầm.

[Club Thành Nam, 10 năm trước. Hy vọng dì có thể điều tra rõ ràng, lấy lại công bằng cho mẹ cháu.]

Nói ra thì mẹ của hắn gặp được Tạ Tự Niên, còn ngây ngốc bị ông ta lừa lâu như vậy, bà dì này không thể không kể công. Hứa Thi Ân vừa ngu dốt vừa độc ác, lấy thân phận của bà ta cũng không quen biết Tạ Tự Niên mới về nước, chắc hẳn lúc đó chỉ muốn tìm một gã đàn ông đã kết hôn đến phá hủy mẹ của hắn. Nhưng bà ta làm sao cũng không ngờ tới người đàn ông này chính là Tạ tam thiếu lừng lẫy khắp thành phố A. Lấy đầu óc của Hứa Thi Ân, coi chừng bà ta còn cảm thấy mẹ hắn kiếm được lời.

Hứa Thi Ân ở bên kia ánh mắt sáng lên! Trong lòng bà ta có một suy đoán, nhưng không dám đi chứng thực, chỉ có thể thử thăm dò.

[A Tuy, cháu nói cái này là…]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!