Chương 9: (Vô Đề)

14.

Thẩm Hoài An cùng Lệ Nương thu dọn hành lý rời khỏi Đông cung. Mà đúng lúc ta tiến vào, ba người lại bất ngờ chạm mặt nhau.

Lệ Nương nép vào lòng hắn, vẻ ngoài yếu ớt mong manh, bụng dưới đã hơi nhô lên. Nàng ta liếc ta một cái đầy thách thức:

"Biết rõ ngươi không chiếm được lòng Hoài An, nhưng ta thật không ngờ ngươi lại dùng thủ đoạn hèn hạ thế để buộc ta rời xa chàng."

"Thấy chưa? Dù ta không làm Thái tử phi, ta vẫn là chính thất của Hoài An. Ngươi không thể chia cắt chúng ta đâu."

Hay lắm.

Một kẻ vì yêu mà cam tâm vứt bỏ ngôi vị Thái tử, một kẻ mang thai vẫn quyết không rời đi — quả thật là phu thê trời sinh, tương kính như tân.

Ta thầm lật trắng mắt một cái, không buồn đáp lời, chỉ vòng qua họ mà đi thẳng vào trong Đông cung.

Ngôi vị Thái tử phi nàng ta không thèm — nhưng ta thì rất muốn.

Vừa xoay người, cánh tay liền bị người ta túm lấy. Quay đầu, thấy Lệ Nương trừng mắt nhìn ta, tay vẫn bấu chặt lấy cánh tay ta:

"Ngươi vào làm gì? Nơi này là nơi ngươi có thể bước vào sao?"

"Đã là nơi mà Thái tử phi tương lai sẽ ở, nàng ấy không vào được thì ai vào được đây?"

Một giọng nói lười biếng vang lên phía sau. Thẩm Hoài Cẩn phe phẩy quạt giấy, tay còn lại cầm theo thánh chỉ, ung dung bước tới. Hắn khép quạt, dùng đầu quạt gõ nhẹ lên cánh tay Lệ Nương.

Lệ Nương giật mình thu tay lại, lí nhí lẩm bẩm: "Thái tử phi tương lai? Đừng đùa nữa!"

Sắc mặt Thẩm Hoài An trầm xuống, lập tức kéo Lệ Nương ra phía sau che chắn:

"Ngươi nói bậy gì đó?"

"Ơ kìa? Lão Thất, ngươi vẫn chưa biết à?"

Thẩm Hoài Cẩn nhướng mày, cười nửa miệng, giở thánh chỉ ra, giơ lên trước mặt hai người họ.

"Phụ hoàng đã hạ chỉ lập ta làm Thái tử. Còn Diểu Diểu — nàng chính là Thái tử phi tương lai, chủ nhân mới của Đông cung này."

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!

📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Lời vừa dứt, sắc mặt cả Lệ Nương lẫn Thẩm Hoài An đều tái nhợt.

Lệ Nương trừng mắt, lập tức đưa tay giật lấy thánh chỉ:

"Không thể nào! Sao có thể như vậy? Nàng ta làm sao xứng làm Thái tử phi…"

"Lệ Nương! Câm miệng!"

Thẩm Hoài An nghiến răng quát.

Có lẽ vì từ trước đến giờ Thẩm Hoài An chưa từng nặng lời với nàng ta như vậy, Lệ Nương lập tức run lên, nước mắt rơi như mưa.

Thẩm Hoài An ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt sắc như đao, lạnh lẽo như muốn xuyên thấu ta:

"Đây là lý do nàng chọn hắn sao?"

"Liên quan gì đến ngươi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!