- Được rồi, hôm nay tới đây thôi, mau tới uống miếng nước nghỉ ngơi.
Hikari nghe thấy Tsunade nói vậy, vui vẻ đi tới cạnh nàng. Nhanh gọn xử lí xong trà bánh trên bàn ăn.
- Hình như đối với mấy cái chữa trị này, ta không có năng khiếu thì phải. Cũng đã được một thời gian mà tay nghề cũng không khá hơn được bao nhiêu.
Hikari than vãn, từ lúc trở lại đây, kể cho Tsunade nghe chuyện lúc trước, bỗng Tsunade một mực bảo cô phải châm chút vào khả năng trị liệu của bản thân, tránh cho sau này rơi vào nguy hiểm như lúc trước. Dù Hikari có chút không thích nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo nàng, ngày ngày chăm chỉ luyện tập, tuy vậy kết quả cũng không có tiến triển gì nhiều.
Có thể nói, lúc trước Hikari chỉ biết chữa trị những vết ngoại thương, nhưng từ khi được Tsunade tận tình chỉ dạy thì cô cũng đã tiến thêm một bậc đi vào nội thương, nhưng cũng chỉ tới đó, chỉ chữa được những loại vô hại.
Tsunade nhẹ nhàng lau đi mồ hôi nhễ nhại trên trán Hikari, giọng an ủi: không sao, đối với loại thuật này thì ta không thể gấp gáp. Chị cứ từ từ học.
Hikari hưởng thụ chăm sóc từ nàng, tay khẽ mân mê những ngón tay mảnh khảnh trắng nõn kia, nói: Chị đã thông báo tới Đệ Tam.
- Tsunade: vậy chị sẽ về làng?
Hikari miễn cưỡng gật đầu: Ân! Cũng phải về nói sơ lược một chút về thời gian qua. Tất nhiên, chuyện về Danzou thì tạm thời chưa có ý động đến.
Tsunade hơi mím môi, ánh mắt phức tạp nhìn cô, Hikari biết nàng lo lắng khẽ vỗ vỗ tay nàng cười nói: đừng lo, ở trong làng hắn sẽ không dám làm gì ngu ngốc đâu. Với cả, nếu hắn có ý định xấu xa gì thì chị cũng không nương tay.
Tuy nói Hikari đã mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng đầu óc cô quá đơn thuần, chỉ sợ lại mắc bẫy của Danzou thêm lần nữa. Tsunade vẫn là cứ lo lắng.
Hikari nhìn nàng vẫn còn nhíu mày, cô đưa tay vuốt nhẹ lên giữa 2 hàng lông mày nọ, cười cợt nói: hay em muốn quay về với chị?
Tsunade hơi nghiêng mặt tránh né: lúc nào thì chị đi!
Hikari biết bây giờ vẫn chưa phải lúc để nàng trở về, bèn bỏ qua ý định: ừm chắc vài ngày nữa đi.
Đúng vậy, cô phải ở lại để lấy lại vốn lẫn lời nữa a! Hỗm rài toàn là bị áp tới quay cuồng, mà mỗi lần toàn là mệt mỏi đến đỉnh điểm, Hikari nghi ngờ liệu có phải Tsunade cố ý muốn trả thù mình hay không? Hikari đánh chủ quyết trước khi đi cũng phải khiến chuyện này trở về quỷ đạo lúc đầu a!
_________________________
- Ồ hôm nay có lễ hội gì à, sao người dân ra đường nhiều thế này?
Hikari nắm tay Tsunade cật lực tránh né từng dòng người qua lại, cảm thán nói.
Shizune tay dẫn theo Tonton một bên giải thích: đúng vậy. Hôm nay là ngày diễn ra lễ hội Kanamara, lễ cầu sinh con cái.
Hikari mơ hồ nhìn dòng người ai nấy cũng vui vẻ, thường thường đi theo thành cặp, trên tay cầm một chiếc lồng đèn nhưng chưa có thắp nến. Bỗng nghe Shizune nhắc đến từ "con cái", chợt cô tròn mắt nhìn qua Tsunade.
Tsunade bị cô nhìn khiến bản thân không được tự nhiên ho khan 2 tiếng, nàng biết Hikari không có chú trọng vào các lễ hội ở đây nên giải thích thêm: hằng năm ở làng này sẽ tổ chức lễ Kanamara nhằm cầu mong đến con cái, buôn bán phát đạt, vợ chồng thuận hoà. Tới đêm khuya, cả 2 người sẽ ghi điều ước lên chiếc lồng đèn mà họ đang mang theo kia rồi thắp nến và thả nó lên trời biểu đạt ước muốn.
- Shizune cũng phụ hoạ: đúng đúng, nghe nói rất là linh ứng a!
Hikari ngờ nghệt gật đầu xem như hiểu ra, chợt mắt chớp chớp nhìn Tsunade như có điều muốn nói.
Tsunade miễn cưỡng tránh né: chị nhìn em làm gì? Chúng ta làm sao có thể... cũng đã tới tuổi...
Giọng nàng càng nói càng nhỏ, bàn tay đang nắm cũng vô thức buông ra ngại ngùng không nhìn đến Hikari.
Bỗng Hikari vững vàng ôm trụ lấy Tsunade, bình tĩnh nói: em đây là ngại việc nữ nhân cùng nhau không thể? Nếu như có cách, em nguyện cùng chị sinh bảo bảo??
Bị Hikari dùng ánh mắt chân thành nhìn đến, Tsunade hơi động lòng, lại nghe cô nói có cách, nhất thời Tsunade kinh ngạc hô: thật sự?
Nếu như có thể, Tsunade cũng muốn hạ sinh cho cô một tiểu hài tử, nhìn qua cách cô đối xử với những đứa trẻ từng gặp lúc trước, nàng cũng biết cô là một người rất yêu thích trẻ con. Chỉ tiếc 2 người lại...
Hikari nghiêm túc gật đầu, lúc còn ở trong không gian của Gido, Hikari cũng đã nêu ra ý kiến này với nó hỏi thử xem có cách nào hay không. Gido lúc đầu còn từ chối nhưng bị cô ra sức năn nỉ ỉ oi thì nó cũng buông xuống buồn bực nói ra. Dùng linh lực chế tạo ra một loại đan dược đặc biệt thì có thể, chỉ cần cả 2 truyền máu cùng chakra vào đó, người nào uống thì thời gian sau kết thành giao tử, thời gian cũng như bên ngoài gần 10 tháng sẽ sinh hạ.
Nếu nữ luyến thì sẽ sinh ra con gái, còn nam luyến thì sẽ sinh ra con trai. Chỉ là chuyện này cần một lượng linh lực khá lớn cùng với sự chịu đựng bền bỉ, nếu không khả năng kết tạo nên viên đan dược kia sẽ rất thấp......
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!