Hikari dành ra 3 năm trời cho cuộc khổ luyện này, mỗi năm đều sẽ có nhiệm vụ đối đầu kẻ địch khác nhau, từ yếu cho tới mạnh. Điều làm Hikari không ngờ chính là năm cuối cùng này, đối thủ đã được hạ thấp số lượng xuống tới ít nhất có thể.
Năm đầu là Akatsuki với các thành viên gồm: Pain, Uchiha Itachi, Hidan, Kakuzu, Deidara, Kisame Hoshigaki, Sasori, Juzo Biwa.
Năm thứ 2 là những vị Kage đời đầu từ các làng gồm: Mizukage đệ Nhị
-Hozuki Gengetsu, Mizukage đệ Tứ
-Karatachi Yagura, Tsuchikage đệ Nhị
-Muu, Raikage đệ Tam-A, Kazekage đệ Tứ
-Rasa.
Ta nói, thanh niên trai tráng, tuổi trẻ cuồng nhiệt nên có chút sung sức không nói, gì đâu mà mấy lão già này còn có sức sống dẻo dai, mãnh liệt gấp đôi như thế này. Đúng là gừng càng già càng cay không sai a!
Sở dĩ phải bỏ qua Uchiha Obito và Hokage đệ Nhị
-Senju Tobirama là vì cái chiêu thức dịch chuyển của cả 2, Hikari nghĩ tới trò chơi trốn tìm kiểu đó liền đưa tay xin từ chối nhận. Nghĩ xem, một tên thì có thể hiện ra
-nấp vô trong một cái không gian riêng
-Kamui, mỗi lần đụng tới không bị xuyên qua thân thể hắn thì chính là biến mất tăm mất dạng, thử hỏi chiến cái kiểu gì a?!
Người còn lại tuy không có cái không gian của riêng mình nhưng lại lấy tốc độ làm trọng yếu. Hễ không để ý liền bị đánh xuống chú ấn, rồi chớp mắt bị một cái kunai chọt ở sau ót trong khi chưa hề hành động được cái chi chi.
Hikari cứ vậy mặc kệ không tiếp tục chơi trò trốn tìm với 2 tên này làm gì. Tương lai có gặp lại rồi tính sau.
Còn năm cuối cùng chính là đối đầu với 2 vị nhẫn giả huyền thoại của nơi này. Uchiha Madara và Senju Hashirama. Khi nghe tin phải đối đầu với 2 người trâu bò thuộc loại khủng bố nhất vị này, Hikari thật sự khóc không ra nước mắt a!
Nghĩ xem, mỗi lần mở mắt ra hết bị bàn chân khổng lồ Susanno chà đạp rồi tới từng trận gốc rễ, lá cành đâm chọt tứ phía, không trói được ngươi liền không ý định ngừng lại. Suốt 1 năm trời bị 2 tên khủng bố này đuổi cùng giết tận, từ trên núi xuống tới đồng bằng, từ ngoài biển leo lên tới trên bờ. Hễ gặp mặt là một nhánh cây xiên tới, mà nhắm mắt thì cũng bị một kiếm đại khổng lồ bổ lên đầu.
Một kiếm không nói, đôi khi còn có cả nghìn bàn tay khổng lồ "Phật bồ tát" uất ơ nào đó cùng lúc móc xỉa "nâng niu" còn mãnh liệt hơn bàn tay mẹ??
Hikari thật muốn hỏi Gido một câu: ngươi đây là muốn ta hảo hảo luyện tập 77 44 cách chạy thoát thân sao?
Nhờ qua trận đối đầu lần này, Hikari cô tự tin nếu cô trốn nấp số 2 thì không ai số 1. Tất nhiên, trừ 2 cái tên đã nêu riêng trên kia.
Viết hết trang giấy cũng không thể kể hết nỗi khổ tâm của Hikari nhà ta trong suốt một năm này. Dù là chưa thật sự đánh bại được họ, nhưng nhìn vào sự cố gắng không bị nắm thóp kia Gido cũng xem như mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện, đồng ý thả cô ra ngoài.
Vừa mới được thả ra, Hikari tận lực hít lấy hít để không khí, ánh sáng "thật thụ" bên ngoài, dù là phong cảnh bên trong được mô phỏng cũng xem như là ok nhưng hàng giả vẫn luôn là hàng giả a!
Hikari tranh thủ dùng tốc độ nhanh nhất có thể mà thời gian qua đã được tới, ba chân bốn cẳng tìm kiếm "khí tức" Tsunade cùng dòng chakra của chính mình, thật nôn nóng mà tìm đến nàng. Chuyện trong làng liền để sau lưng, kể cả chuyện trả thù Danzou hay không cứ từ từ mà suy nghĩ thêm, trước hết phải tìm lão bà của mình để lấy lại "hơi ấm" lâu rồi chưa được hưởng thụ đâu.
Cô còn muốn kể cho nàng nghe những năm qua bị giặc đuổi giết cực khổ thế nào, mỗi đêm ngủ một mình không nàng bên cạnh phải cực lực chịu đựng ra sao. Vừa nghĩ Hikari vừa lấy đà mà tăng dần tốc độ.
-Tsunade, chờ ta. Ta tới với em liền đây!
_________________________
- Cô tới rồi sao? Mời ngồi.
Tại trụ sở bí mật, Danzou trầm giọng vang lên, ánh mắt điểm qua một tia giảo hoạt, có chút đắc ý nhếch mép. Đối diện với ông là một người phụ nữ mái tóc dài màu vàng óng ả, nét mặt nửa tin nửa ngờ, nửa hy vọng, yên vị tại chỗ đối diện với hắn ta.
- Ông nói sẽ tha cho thằng bé, để nó trở lại chỗ tôi, đây là thật sự?
Người phụ nữ giọng hơi khó kiềm chế được xúc động nhanh chóng đánh vào ý chính.
Danzou miệng hơi cong lộ ra ý cười, ánh mắt sắc xảo lướt qua nét mặt có chút ngây thơ của cô. Nói: Đúng vậy, chỉ cần cô đồng ý nhận một cái nhiệm vụ đặc biệt, này ta liền để Kabuto đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!