Chương 47: (Vô Đề)

- Tỉnh, cô còn muốn ngủ tới bao giờ?

Thanh âm trầm thấp vang dội bên tai, Hikari khó khăn nhíu mày mở mắt. Đầu cô "ong ong" đau nhức như búa bổ. Cố gắng định hình lại một lần nhìn ngó xung quanh, muốn tìm kiếm nơi phát ra âm thanh lúc nãy. Hikari nhớ rằng vừa mới đây thôi rõ ràng là mình đã nhảy xuống vực sâu, cả cơ thể liền chuẩn bị đầy đủ tâm lí tiếp nhận sự đau đớn khiến cho cả người run sợ kịch liệt, còn có mơ hồ nghĩ đến cái chết tới nơi rồi, thế nhưng, vào lúc này tỉnh lại, cô cảm giác dường như thời gian đã trôi qua rất lâu rồi, cơ thể cũng muốn tê rần khó khăn động đậy.

Hikari định thần nhìn tứ phía, phát hiện nơi này hoàn toàn một mảnh tối đen, điều này làm cô dâng lên bất an trong lòng. Chỉ là sự bất an kia không xảy ra bao lâu thì âm thanh vừa rồi lại lần nữa vang lên, mà lần này còn hiện ra tia sáng trắng đến chói cả mắt.

- Cũng đã bị đưa vào đây một lần rồi, cô còn lạ gì nữa sao?

Giọng nói mang vài phần cười cợt chán ghét nói.

- Đây là... là ngươi đúng không Gido?

Hikari chợt bừng tĩnh nhớ lại giọng nói kia, chắc chắn không thể nào sai. Đây là người đã dẫn dắt cô đến thế giới này, cũng là người bạn song hành trong thời gian qua.

Gido âm thanh uỷ khuất trách móc, đầy vẻ than vản: cứ tưởng cô quên ta luôn rồi chứ!

Kỳ thực, Hikari tâm tính cũng tương đối đơn giản nên vấn đề gì lâu quá không động tới, nói quên là quên không thương tiếc.

- Hikari cười chột dạ: nào có, à mà sao ta lại ở đây rõ ràng lúc trước...

- Gido bất mản: còn phải hỏi, dĩ nhiên là ta đưa cô vào đây để cứu cái mạng nhỏ kia rồi.

Hikari như hiểu ra, lúc trước dường như cô cũng đã được đưa vào đây trong lần chạm trán với Kaguya. Nếu như không nhờ Gido lần đó chắc có lẽ cô cũng chẳng có sống đến tận bây giờ.

- Hikari: mà sao ngươi không hiện ra chân thân hay gì đó nói chuyện, lại biến thành cái chùm sáng nhỏ xíu thế này?

- Gido kiêng nhẫn giải thích: trước lúc tu luyện thành công thì ta không thể hiện ra chân thân, vì cảm nhận cô gặp nguy hiểm, tình thế bắt buộc nên phải đem cơ thể cô trở lại đây.

- Hikari: ồ vậy sao, thế ngươi đã tu luyện đến mức nào rồi, còn bao lâu nữa thì sẽ hoàn thành?

- Gido: e là còn một khoảng thời gian nữa.

-Hikari: ồh. Thế giờ ngươi đem ta trở ra bên ngoài được không?

- Gido: Thật ra lúc cô rơi xuống vực, cơ thể bị thương khá nghiêm trọng nên ta mới đưa cô vào đây chữa trị.

- Hikari: Ách... vậy là ta đã ngủ rất lâu rồi đi.

- Gido: lần này cũng không lâu lắm, chỉ mất khoảng vài năm thôi. Gần *năm đi.

Ngừng một chút, Gido nói tiếp mà bỏ qua Hikari đang trừng to mắt: lúc đối đầu với Kaguya, vì cô bị trúng chiêu "xương" tất sát của bà ta, cơ thể bị hư hỏng nặng nề, gần như bị phân huỷ vĩnh viễn, cho nên mới cần một khoảng thời gian dài để tái tạo lại cơ thể. Còn lần này, may mắn cơ thể cũng còn giữ được trọn vẹn nên cũng không có mất quá nhiều thời gian.

- *năm...?

Hikari bật thốt mở to mắt khi nghe thông tin. Đối với cô chỉ là một giấc ngủ chớp nhoáng thế mà lại trôi qua ngần ấy thời gian. Phút chốc, hình ảnh Tsunade hiện lên trong đầu, Hikari khổ sỡ ươn ướt nước mắt, thời gian qua nàng sẽ thế nào. Mình đột nhiên biến mất lâu như vậy liệu nàng có ổn định được tâm tình? Càng nghĩ Hikari càng đau xót đến tột đột, liền muốn nhanh chóng rời đi nơi này, đến gặp nàng, nói cho nàng biết là mình không sao, mình đã trở về.

Gido thật sâu im lặng quan sát biểu tình trên gương mặt kia. Dù là bên ngoài nhìn vào, cậu như "ngủ sâu" nhưng thực chất vẫn biết được hết thảy sự tình phát sinh. Cũng biết được mối quan hệ của cả 2. Tuy làm cậu bất ngờ vì không nghĩ rằng Hikari sẽ sinh ra tình cảm đối với những người ở thế giới này, vốn dĩ cho rằng, cô phải lãnh lấy trách nhiệm thực hiện nhiệm vụ lúc ban đầu, hoàn thành xong thì sẽ đưa cô rời khỏi rồi giải thoát Linh Hồn Thất Lạc của cô. Có thể tiếp theo sẽ là một nhiệm vụ ở thế giới mới cũng có thể sẽ để cô đầu thai sống kiếp người mới.

Thế nhưng cậu nhận ra, sau khoảng thời chung sống ở nơi này, Gido phát hiện Hikari đang dần bị hoà lẫn vào nơi đây lúc nào mà cả 2 cũng không biết. Giờ đây cô lại sinh ra tình cảm với người nọ, liệu có ảnh hưởng gì đến nhiệm vụ kia không, còn nữa, điều làm Gido cảm thấy đau đầu bất an chính là sau khi hoàn thành nhiệm vụ được giao, liệu Hikari sẽ tình nguyện rời khỏi hay sẽ vì tình yêu nhân loại mà cố chấp ở lại.

Liệu lúc đó cậu có thể bắt ép được cô chăng?

....

- Ta biết cô đang mong muốn điều gì nhưng rất tiếc tạm thời là chưa được.

Gido lạnh lùng xoá bỏ đi ý muốn của Hikari lúc này. Âm thanh thanh lãnh tiếp tục vang lên

- Qua chuyện vừa rồi cô cũng nhìn thấy thực lực của bản thân rồi đó. Nếu như lấy cái sức mạnh hiện tại của cô, nói không chừng còn chưa phong ấn được Kaguya liền đã bị bà ta xiêng một gậy lần nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!