Chương 44: (Vô Đề)

Hikari về tới làng cũng không liền sẽ gặp ngay vị hokage mới kia, mà là nhàn nhạt tản bộ, cô trước tìm tới khu nghỉ dưỡng của Đệ Tam, lâu rồi cũng không có gặp mặt, liền muốn đến chào hỏi một chút.

Tới nơi, Hikari thầm cảm thán trước sự rộng lớn của cái "nhà" trước mặt, đúng là nơi ở của Hokage có khác a! Nào là có hồ cá, có vườn hoa,... chả bù cho cái phòng trò nhỏ như ổ chuột của mình.

Bên ngoài cửa cổng liền có vài  ninja canh gác, là người chuyên phụ trách cùng với Đệ Tam, nên cũng có biết mặt qua Hikari, thấy cô đến, họ cũng khá là ngạc nhiên, miệng nhàn nhạt cười nói: cô về rồi sao Hikari?

Hikari hơi gật đầu xem như chào hỏi, cũng không vòng vo trực tiếp nói: Ta đến gặp Đệ Tam một chút.

Bọn họ cũng không khó dễ gì liền tự động tránh ra mời người. Hikari tiêu sái đi vào trong, ngó nhìn xung quanh một vòng liền thấy một thân ảnh có đôi phần già nua đang điềm đạm hưởng thức trà chiều ở một góc bên trong. Hikari cười khổ, ung dung bước đến......

- Ta còn tưởng em sẽ học theo con bé kia, không thèm về đây nữa chứ!

Đệ Tam liếc người vừa đến, giọng điệu nhàn nhạt đôi phần châm chọc.

- Hikari gãi ót chột dạ nói: Thầy cứ nói vậy, dù sao ít khi có dịp được ra ngoài...

Đệ Tam quan sát Hikari một lúc, ảm đạm cười thấy cô cũng không nhiều thay đổi gì vẻ ngoài, nhẹ giọng: ta nhìn ra sau chuyến đi vừa rồi, nhìn em có vẻ một chút biến hoá trên khuôn mặt lãnh đạm kia đi. Có phải hay không được chuyện gì vui rồi?

- Hikari thoải mái nói: không nghĩ thầy nhận ra a! Đúng là cũng có một số chuyện xảy ra đối với em có chút bất ngờ, nhưng điều là chuyện tốt. Hắc hắc

- Đệ Tam: ồh là gì có thể nói cho lão già này nghe sao?

- Hikari không giấu diếm nhưng là mập mờ: chỉ là em cùng Tsunade có một chút bước tiến cho quan hệ bạn bè đi!

Đệ Tam nghe ra có chỗ không thoả đáng, trầm giọng nói: 2 đứa là quan hệ gì?

- Hikari giọng bí hiểm: thầy đoán xem?

Đệ Tam hơi suy nghĩ, một lúc sau liền trừng to mắt nhìn cô, khó tin nói: 2 đứa... là cái kia quan hệ? Là cùng một chỗ?

Hikari không trả lời chỉ là trên mặt không giấu được vẻ vui mừng như ngầm thừa nhận.

Đệ Tam thật sự kinh ngạc trước thông tin này, ông có nhìn ra 2 người lúc trước có đôi phần thân thiết hơn so với những thành viên khác, nghĩ rằng họ đều là nữ nhân nên như vậy cũng không có gì lạ, chỉ là không ngờ là loại quan hệ này. Ông lắc đầu cảm thán: không ngờ a...!

Hikari cũng không tiếp tục đề tài này, nói sang chuyện khác, muốn hỏi ông thời gian này trong làng có chuyện gì khác ngoài vị hokage vừa mới nhận chức kia.

Ngồi tâm sự một lúc thì Hikari cũng xin phép rời khỏi. Cô trước tiên muốn về lại căn phòng trọ cũ đã lâu không tới, cứ nghĩ là bên trong có lẽ sẽ đóng bụi tầng tầng lớp lớp rồi, thế nhưng không ngờ khi bước vào, đập vào mắt cô chính là sự ngăn nắp sạch sẽ hệt như lúc trước. Hikari lúc này thật sự không nghĩ ra ai sẽ tốt bụng đến vậy.

- Không lẽ là Đệ Tam cho người quét dọn giúp? Gì chứ, lão già keo kiệt đó không có khả năng a!

Sắp xếp lại một chút đồ đạc, Hikari muốn nằm xuống chợp mắt một lúc. Chỉ là không lâu sau ngoài cửa bỗng truyền tới tiếng mở khoá. Một bóng người tự nhiên bước vào như thể đã quá quen thuộc nơi này rồi. Chờ đến khi thấy rõ được khuôn mặt người nọ, Hikari mới ngạc nhiên lên tiếng: Anko?

Anko nghe thấy âm thanh phát ra, nàng hơi giật mình cứ nghĩ sẽ không có ai ở, không ngờ hôm nay lại có người, nhận ra giọng nói kia, nàng liền biết là chủ nhà đã về, lòng không khỏi vui vẻ đi tới nói: chị về rồi sao?

- Hikari: ừm là mới về tới hôm nay. À mà sao em lại có chìa khoá phòng ta?

- Anko: à em lo là Hikari đi ra ngoài phòng ốc sẽ không có ai dọn dẹp, liền tốt bụng xin chìa khoá ở chỗ Hokage Đệ Tam. Hehe còn không mau cảm tạ em.

- Hikari thở dài hiểu ra, chột dạ cười cợt nói: vậy ra lâu nay em luôn quét dọn giúp ta sao. Được rồi, để cảm ơn ta liền mời em một chầu thịnh soạn để trả công. Thế nào?

Anko nghe thấy được mời ăn, gương mặt liền sáng sủa hẳn ra, không ngừng gật đầu cười hắc hắc.......

- Ta nói em, bây giờ cũng còn thích món dango như vậy!

Hikari đỡ trán khi nhìn đến một đóng que xiêng trống không trên bàn, mà mấy món chính vẫn còn y nguyên chưa có dấu hiệu động đũa.

Anko tiếp tục luộc xong tiếp một xiên, mở miệng: tại này rất ngon a!

- Hikari: được rồi, ăn cái đó nhiều quá sẽ mập đó, ăn mấy món này đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!