Chương 31: (Vô Đề)

Hôm nay Hikari cố ý ra ngoài từ sớm, vốn là muốn tự mình làm mấy món ngon cho 4 người bọn họ, dù gì thời gian tới cũng sẽ phải liền đi, nên là quyết định những ngày ở lại đây đều sẽ luyện tập thêm một chút cho tay nghề của mình.

Ung dung sải bước một dòng lớn, lựa xong thực phẩm và một số đồ dùng khác thì Hikari cũng hài lòng trở về.

Đến nơi cô vui vẻ mở cửa muốn bước vào thì chợt khựng lại bước chân, mắt chớp chớp nhìn 4 "vật" thể to lớn màu lục ngồi tụm lại một chỗ ở giữa nhà.

- Nà ní!  G

-Gì... đây?

Hikari mấp máy miệng trợn tròn mắt nhìn mấy vật thể lạ kia đang xoay người lại phía mình. Khuôn mặt không thể đen hơn

- Oh, về rồi sao Hikari? Này muốn tham gia cùng chúng tôi luôn không?

Jiraiya cười tự tin trong bộ đồ cosplay cóc xanh nói.

- Ah... tỷ, mau đến đây tham gia cùng với tụi em.

Konan nhìn ra Hikari đã về liền vui vẻ chạy tới lay tay cô.

- Hikari: "..."

- Yahiko mặt thích thú: "công nhận bộ đồ này nhìn cũng ngầu phết! Có điều có mùi một tí a..." cậu đưa mũi khịt khịt

- Hikari nội tâm gào thét: "..." ngầu chỗ nào, sao ta không thấy?

Hikari nhìn qua Nagato, cậu nhóc có vẻ cũng khá là tận hưởng bộ trang phục này. Nhóc cũng hùa theo bọn họ luôn sao?

Hikari thở dài một hơi, mắt cá chết tiến tới 4 con vật xanh lè kia, giọng yếu sìu hỏi: mấy người đang chơi trò gì vậy?

- Chỉ là một hình thức luyện tập thôi mà. Cô muốn tham gia luôn không, tôi cũng có chuẩn bị cho cô một bộ đây!

Jiraiya hào sảng nói. Hikari chỉ tiếc không thể một kiếm chém nát bộ đồ cóc ghẻ kia. Phẩy tay rồi xách giỏ đồ đi vào bếp: tha cho tôi!

Nhìn cưn :))

_________________________

Sau một hồi chơi đùa, bày trò, nào là kí hiệu đặc biệt các kiểu thì cả bọn cũng dừng lại, để ý tới mùi thơm của thức ăn phát ra từ trong bếp, bụng không khỏi: ột... ột!

- Mau rửa tay rồi ra dùng bữa!

Hikari từ trong bếp 2 tay bưng thức ăn ra nói. Cả đám nghe thấy tới giờ ăn liền tranh thủ hấp tấp chen vào nhà wc mà làm theo........

- Được rồi, cứ từ từ ăn, ta cũng không có bỏ đói các người, làm gì mà ngấu nghiến như vậy!

Hikari đỡ chán, bất đắc dĩ nhìn bọn họ xơi cơm một cách ồ ạt như quỷ đói kia.

- Jiraiya: Haha, nói chứ từ lúc cô tách khỏi đội 7, tôi liền không được hưởng thức tài nghề của cô nữa đâu!

- Hikari: là tiếc nuối vì không được tôi nấu cho ăn miễn phí sao?

- Jiraiya: ạch... làm gì có! Haha

- Konan tiếc nuối: nếu như Hikari chịu ở đây luôn với bọn em thì tốt biết mấy a...

- Yahiko: đúng vậy, công nhận chị làm đồ ăn rất ngon a. Ngon hơn thầy nhiều đi!

Nagato gật đầu dơ ngón cái

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!