Chương 30: (Vô Đề)

Hikari chăm chú quét một lượt qua bọn nhóc, nhìn ra cũng có chút trưởng thành hơn đôi chút, cách di chuyển cũng linh hoạt hơn trước rất nhiều. Cô nhìn đến cậu nhóc tóc đỏ đứng nép ở ngoài sau 2 đứa còn lại. Lần trước vẫn còn là một cậu nhóc nhút nhát, mái tóc che đi khuôn mặt khiến lúc đó Hikari không nhìn ra được, giờ đây nhìn kĩ lại, Hikari hơi âm trầm nhíu mi khi chạm đến đôi mắt màu tím nhạt, xung quanh còn có thêm vài vòng tròn. Không sai, đây chính là Rinnegan, con mắt thuộc về lục đạo.

Và đây có thể sử dụng một nhẫn thuật đặc biệt có thể tái sinh người chết.  Hikari thực sự có chút hứng thú nhìn đến Nagato kia, may mắn thay lúc sau này đã được Naruto cảm hoá, nếu không... thật sự là một mối đe doạ không nhỏ đối với thế giới này đi.

Nagato

- Pain

Hikari vui vẻ nhìn đến 3 đứa trẻ trước mặt, muốn luyên thuyên trò chuyện một chút liền dẫn cả bọn quay trở lại căn cứ của họ.

Tại đây, Konan thì hăng hái giới thiệu qua cho cô vài chỗ mật thất cũng những bí mật, mật khẩu trong "căn nhà" này, Hikari âm thầm gật đầu tán dương bọn họ.

Hikari nhìn qua Jiraiya, cười châm chọc nói: khoảng thời gian ở đây, cậu có cho bọn nhóc dùng bữa đàng hoàng không đấy.

- Jiraiya liếc mắt: gì chứ, cô nghĩ tôi sẽ nhẫn tâm bỏ đói chúng chắc.

- Hikari cười lạnh: chắc sẽ là mấy thức ăn qua loa đi!

- Yahiko lên tiếng: thầy rất tốt với bọn em a, cho bọn em đi bắt cá ngoài sông kia rồi đến cùng nhau nướng ăn.

- Nagato gật đầu phụ hoạ theo: đôi lúc sẽ đi thái nấm, rau gì đó để ăn kèm.

- Konan cười tươi: có lúc thì cả nhóm cùng ăn mỳ ramen.

- Jiraiya: "..." vậy còn chưa đủ tốt sao?

Hikari cười lạnh nhìn cậu, hỏi thêm: tính ra cũng toàn mấy món dân dã thuộc thiên nhiên a... chắc không phải vì để tiền tìm đến mấy em gái và rượu ngon đi.

Jiraiya hoảng hồn, xua tay nói: này đừng có nói oan cho tôi a...

Hikari hừ một tiếng, đưa dẫn theo Konan đi ra ngoài vọng lại: hôm nay ta sẽ nấu một bữa ngon cho tất cả. Xem như mừng gặp lại đi.

Konan thích thú cười nói: tốt quá a... em muốn thử thức ăn Hikari nấu đây.

- Hikari nháy mắt: yên tâm, sẽ không làm em thất vọng đâu.......

Cả 2 cùng nhau ra chợ, lựa đầy đủ các loại thực phẩm có rau thịt đầy đủ. Sau một vòng mua được xong nguyên liệu, Hikari dẫn Konan đến một quán bánh gần đó. Kêu 2 phần bánh cùng trà rồi nhâm nhi nghĩ ngơi.

Konan vui vẻ gặm lấy một cái bánh, nhìn Hikari cười híp mắt: vẫn là ngon như ngày nào.

Hikari nhớ lại, lúc đó lần đầu tiên gặp cô cũng mua loại bánh này cho nàng, nhìn đến nàng vui như thế cô cũng cười mỉm.

- Konan: chị đến đây là chơi cùng với thầy và bọn em sao?

Hikari gật đầu, nàng nói tiếp: thế chị định ở lại trong bao lâu.

- Hừm... không biết, chán thì đi.

Hikari cắn một miếng bánh, điềm nhiên nói.

- Konan uỷ khuất nói: Lâu như vậy Hikari mới trở lại, em còn tưởng chị quên bọn em luôn rồi chứ!

Hikari nhìn cô bé, cười hiền: sao quên được, ta nói thì sẽ giữ lời a...

- Mà này... sau khi học tập xong, các em định sẽ làm gì?

Konan nghĩ ngợi, lắc đầu nói: không biết.

- Hikari nhìn nàng, cười nhợt nhạt: dù là gì, trong tương lai ta hi vọng khi gặp lại... mình sẽ không phải là địch thủ!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!