Hikari không ngờ chính mình lại cứu sống tên ninja gây nên mầm mống tai hoạ trong tương lai này. Đúng là có hơi cảm thấy tội lỗi a.. cô quyết định sẽ ở lại đây vài ngày xem thử lúc nhỏ hắn ta như thế nào, nếu được thì chỉ mong giảm bớt được một chút tai hại vậy.
Trong mấy ngày kế tiếp, Hikari vẫn ở lại trụ sở để dưỡng sức, sẳn tiện theo dõi tình hình của Kabuto. Xem ra cậu nhóc cũng có chút gọi là thông minh, tuy tính tình có hơi trầm mặc.
Yukushi Kabuto
......
- Em nghĩ sao nếu ta dạy thuật trị liệu cho thằng nhóc?
Nonou một mặt quan sát Kabuto đang ngoài sân chơi cùng lũ trẻ, vừa nói với Hikari.
Hikari buông ly trà trong tay, ánh mắt phức tạp, cô không biết có nên ngăn cản hay vẫn để nó diễn ra như đúng cốt truyện.
- Chị nghĩ chuyện này ổn không?
- Nonou: Có thể. Nếu như được thì nhóc sẽ trợ giúp cho làng ta khá nhiều đó chứ.
- Hikari rũ mắt: ừm.. tuỳ chị.......
- Hikari: ta phải trở về làng rồi!
- Ah.. phải đi rồi sao.. tiếc nhỉ!
Nonou cười tiếc nuối. Cô bèn đi vào trong lấy ra một chiếc áo choàng đen đã được giặt ủi sạch sẽ đưa Hikari.
- Hikari cười tươi tiếp nhận: mấy ngày nay phiền chị rồi.. lần sao ta sẽ đến thăm chị.. cùng với thằng bé!
- Nonou: gì đâu, có Hikari ở đây tâm sự cùng thật sự rất vui nha.. chị sẽ chăm sóc tốt cho nó. Yên tâm nhé!
- Vậy hẹn gặp lại!
Hikari nghịch nghợm đưa ngón trỏ búng nhẹ lên trán cô rồi mau chóng vụt đi mất.
Nonou bất ngờ sờ chỗ vừa bị búng kia, bất giác cười lạnh: gan a!
______________________
Hikari một mặt về thẳng làng, tuy là trong lòng còn một chút nghĩ về việc của Kabuto, nhưng bây giờ cũng không thể làm gì khác, đành thôi vậy.
- Ta có nên ngăn cản cuộc gặp mặt của nó và Lão rắn không nhỉ??
Hikari nghĩ thầm, dù gì hắn và Orochimaru cũng sẽ góp công to lớn trong thế chiến IV là hồi sinh các Hokage, nhưng cũng gây thiệt mạng không ít người. Hừm.. đúng là khó xử a!!
______________________
- Này Hikari, tối nay đi dạo cùng tớ được không. Cũng lâu rồi chúng ta chưa có dịp nhỉ..
Tsunade cắn một miếng bánh sandwith, giọng hơi trầm nói.
Hikari cũng không từ chối gì nàng, cũng thật là lâu rồi 2 người chưa đi chơi cùng nhau. Với lại, lần này cô thấy Tsunade có vẻ như là có tâm sự muốn chia sẽ với cô chăng..
- Vậy.. tối nay gặp, à mà nói trước, vào sòng bạc là tớ đi về.
Hikari nặng giọng, ánh mắt hăm he.
- À ừm.. sẽ không sẽ không!
Tsunade cười vỗ vai cô, không khỏi hít ngụm khí lạnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!