- Nhưng trước khi đi, có lẽ tôi vẫn nên làm một việc gì đó.........
Quang cảnh xa lạ lần nữa đập vào mắt, lần này chẳng có đòi mạng như dung nham hay băng lạnh, nhìn thì có vẻ chiều không gian mới khá là an toàn, chẳng có gì có thể gây nguy hiểm cho tất cả, nhưng không, từ khi bị đưa sang đây, chẳng ai có thể đứng vững vàng trên mặt đất.
Một áp lực nặng nề đề lên vai, khiến tinh thần lẫn cơ thể bị trùng xuống cùng nhau, trọng lực ở nơi này so với bên ngoài cao gấp chục lần, những hắc cầu xoay quanh Naruto cũng không chịu nổi sức ép, rơi xuống, nặng nề nằm lăn trên mặt đất gồ ghề. Ngay cả Gido cũng bị ảnh hưởng, tạm thời chỉ có thể miễn cưỡng đứng vững được chút ít so với tất cả đang ngồi nằm tự do, cậu dù muốn cũng không thể sãi rộng cánh mà bay lượn như lúc đầu.
- Không ngờ ở đây lại có một nơi có thể làm ảnh hưởng đến cử động của ta như thế này.
Gido khó chịu lên tiếng, đành phải biến ra hình dạng thật của mình, lúc này mới có thể thoái mái cử động tay chân được chút ít.
Mà những hành động vừa rồi gây cho tất cả những người có mặt ở đây kinh ngạc không ít, kể cả Kaguya ở phía trước còn đang quỳ gối chịu tác động sức nặng của trọng lực cũng phải kinh hoảng ngước nhìn hắc y nhân vừa xuất hiện.
- Hắn là ai... sức mạnh này dường như còn vượt qua cả ta.
Kaguya lầm bầm như tự hỏi mà cũng như đang nói chuyện với hắc zetsu. Dù đây là không gian bà có thể tự do dịch chuyển, thoải mái ra vào, nhưng cũng sẽ bị những thứ trong đó tác động đến bản thân. Trọng lực giới là nơi bà lựa chọn để có thể dễ dàng chiếm ưu thế diệt trừ được Naruto và Sasuke, nhưng bà lại không ngờ tới, ở phía bọn họ còn có một kẻ thực lực còn ghê ghớm hơn cả bà.
Vậy thì tại sao ngay từ đầu, bọn họ lại không để kẻ đó ra đối đầu mà lại chỉ trông chờ vào phong ấn của Harogomo lên trên người 2 tên nhóc truyền nhân này?
Đầu óc Kaguya bắt đầu ngẫm nghĩ một chút nguyên nhân về việc này, nếu như nghĩ không thông, bà rất có thể sẽ bị thua thiệc bởi hắc y nhân lạ mặt kia.
Dù sao một 'đàn' kiến vẫn có thể giết chết được 'một' con voi. Cả ngàn năm khó khăn lắm mới có thể một lần nữa hồi sinh trở lại, bà không thể chủ quan để rồi nhận lấy kết đắng lần nữa.
___________________________
Hikari ánh mắt sáng rỡ nhìn 'người' lâu rồi không hiện diện, hy vọng tràn trề, mãnh liệt nhìn Gido thong dong đối diện.
Gido như bắt được tần sóng phiền phức, xoay đầu nhìn Hikari, câu nói tiếp theo như một chậu nước lạnh hất lên mặt cô.
- Đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn thử nghiệm bản thân chút thôi. Không phải là giúp các người.
Có trời mới biết, câu nói vừa hốt ra, Gido nhận được bao nhiêu ánh mắt 'ngọt ngào' như thế nào từ mọi người xung quanh mình.
- Hikari: Ủa?
.....
- Cái gì...?
- Mẫu thân, dường như hắn không có ý định chen vào cuộc chiến của chúng ta.
Hắc zetsu nhanh chóng nhìn ra được điểm ngờ, lên tiếng nhắc nhỡ Kaguya.
- Con chim đó từ đầu luôn kề cần bên con nhóc tóc trắng đó, có lẽ nó chỉ là vật hộ mệnh cho riêng mình con nhóc, những thứ còn lại, không phải bổn phận nên nó không quan tâm.
Kaguya suy nghĩ lời 'ống tay áo' mình nói, nếu đúng như hắn ta suy đoán thì chỉ cần không động đến Hikari, vậy Gido cũng sẽ không phiền đến bà ta, nhưng chắc chắn Hikari sẽ không đứng yên nhìn cuộc chiến của bọn họ, nếu như Kaguya sơ suất lần nữa bị cô đánh lén thì nguy. Vậy thì, có lẽ bà nên đưa Hikari sang chỗ khác đỡ phải dính phiền phức........
- Cái con chim chết tiệc, không giúp đỡ thì mau vào chuồng, ra đây múa may tay chân, khoe mẽ cho ai coi vậy hả?
Hikari bất lực gào hét. Nếu như cô có thể tự do liền sẽ đem thứ trêu ngươi này vặt đến không còn cọng lông nào mới hả giận.
Gido cũng không để ý Hikari đang giận dữ, cậu thản nhiên nói.
- Cũng không phải ta không muốn giúp mà, là do nguyên tắc ban đầu. Cô hiểu mà đúng không?
Hiểu cái đầu chim thối nhà ngươi!
Hikari ánh mắt toé lửa.
Gido chột dạ cười hì hì, tốt bụng kéo tay Hikari đứng lên rồi kéo mới đi đến kéo từng người đứng lên ổn định hết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!