"Tại hạ muốn biết chuyện sảy ra trong một năm lại đây, không biết Trương gia chủ có thể nói cho tại hạ biết không?
"Trương gia chủ nhìn Quang Minh"Không phải hôm trước ta đã nói cho tiên quân biết rồi sao?
"Minh Quang cười nhạt"Tại hạ là muốn biết chuyện sảy ra ở quý phủ trong hơn năm nay!
"Trương lão gia có hơi do dự"Chuyện này..."
"Trương lão gia có gì khó nói?
"-Minh Quang nhướng mày. Trương lão gia thở dài"Không phải chuyện khó nói gì cho cam, ta thấy không quá liên quan tới việc Viên Châu gặp chuyện nên không nói ra.Minh Quang lắc đầuĐôi khi những điểm nhỏ nhặt không để ý đến lại là trọng điểm.
Nếu Trương gia chủ không phiền thì mời kể!"
Trương gia chủ thở dài.
Vận hạn của Trương gia bắt đầu từ hơn một năm trước, lúc đầu là những việc nhỏ nhặt không đáng kể như trong nhà sảy ra một số việc kì quái, ra đường gặp phải chuyện xui xẻo vặt vảnh.
Cho đến mùa đông năm kia đại công tử trên đường đưa hàng hóa trở về Viên Châu thì gặp chuyện.
Hàng hóa bị cướp mất, đại công tử trương gia bị thương nặng hôn mê đến bây giờ chưa tỉnh lại.
Tiếp theo đó là đủ chuyện sảy ra với Trương gia.
Vài tháng sau kết giới ở thành Nam Cương và Viên Châu xuất hiện vết nứt, oan linh ở chiến trường cổ tràn vào cùng với ma quỷ trong thành gây họa.
Trương gia là nơi tổn thất nặng nề nhất, bị tà ma vấy phá đến nỗi người trong phủ đều mang bóng ma tâm lí, tối đến ma quỷ cứ như mở tiệc trong sân nhà họ Trương vậy.
Ồn ào đến mức người trong thành xa lánh Trương phủ, tuy nhiên vẫn không có thiệt hại mạng người.
Cho đến giữa năm trước, có người của tiên môn ghé đến Viên Châu làm phép, Trương phủ được tiên quân chỉ điểm nên ngăn chặn được ma quỷ bên ngoài.
Tu sĩ vừa đi ma quỷ trong thành lại tác quái khiến họ không hỏi đau đầu.
Minh Quang nghe Trương lão gia nhắc đến đại công tử thì thoáng nhíu mày
"Trương đại công tử hiện tại vẫn chưa tỉnh lại sao? Không phiền để tại hạ xem qua đại công tử một lát chứ?"
Trương lão gia mừng rỡ vỗ đùi "Ta vui còn không kịp ấy chứ! Mời!"
Bốn người theo chân Trương lão gia và tên nhị công tử kia đến biệt viện của đại công tử họ Trương.
Đại công tử dung nhan tái nhợt nằm ở trên giường không chút sinh khí, nếu không phải hắn vẫn thở còn tưởng trên giường là cỗ thi thể lạnh băng.
Minh Quang và Nghịch Lan nhíu mày, âm khí nơi này quá đậm!
Mộng Y không có tu vi cao như nam nữ chủ khi nhìn thấy căn phòng âm u cũng bất giác rùng mình.
Có phòng bệnh nhân nào đóng chặt cửa sổ ngăn ánh sáng đâu chứ! Nhìn thế nào cũng kì lạ!
Minh Quang kiểm tra Trương đại công tử một hồi rồi mới đứng dậy cáo từ Trương lão gia dẫn ba người đến phòng dành khách Trương phủ chuẩn bị cho bọn họ.
Lúc bọn họ vào phòng, xung quanh đã không có ai Diệp Miên mới lên tiếng
"Biệt viện của Trương đại công tử kia có gì không sạch sẽ sao? Cảm giác thật âm u!"
Minh Quang gật đầu "Chỉ e rằng có gì đó, âm khí rất nặng!
"Mộng Y ngồi xuống một bên, im lặng không nói gì. Cảm giác khi ở trong biệt viện của Trương đại công tử thật giống cảm giác nàng bị nữ quỷ túm lấy trong gian phòng mấy hôm trước nàng và Diệp Miên bị nhốt. Thật sự khiến người ta nổi da gà!"Tên khốn Trương nhị cẩu kia lại trắng trợn chối bỏ việc bản thân đã làm như vậy!'
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!