Đợi thanh kiếm bình ổn bay giữa không trung, Nghịch Lan và Mộng Y cũng đã giữ được thăng bằng thì Mộng Y nghe thấy bên tai Nghịch Lan nói Mở mắt.
Mộng Y mở mắt liền nhìn thấy xung quanh trắng xóa, kiếm linh bay cao hơn một chút liền vượt khỏi đám mây, ánh sáng mặt trời chiếu xuống có chút chói mắt.
Mộng Y ngồi bệt trên thân kiếm ngơ ngẩn nhìn đám mây sượt qua mặt.
Má ơi! Bay lên trời rồi!
Nghịch Lan ngồi xuống bên cạnh hỏi
"Muội có khó chịu không?"
Mộng Y lắc đầu Không có. nàng nhẻo miệng cười
"Đây là lần đầu tiên ta bay lên trời nha, thật phấn khích!"
Khóe môi Nghịch Lan cong lên không dễ thấy
"Muội không biết ngự kiếm, cứ tạm thời ngồi xuống đi."
Mộng Y gật đầu, nàng cũng sợ đứng lên bị gió thổi rơi xuống thì nguy!
"Sư tỷ, thanh kiếm này có tên là gì?"
Nghịch Lan phiến nhẹ hoa văn trên vỏ kiếm Tâm Sa.
Mộng Y chớp chớp mắt, trong «Minh Quang» chưa từng nhắc đến tên của kiếm linh này.
Trước khi kinh mạch Nghịch Lan bị phế tác giả quân chưa từng nhắc đến tên kiếm linh là Tâm Sa.
Sau này Nghịch Lan không sử dụng kiếm nữa càng không nhắc đến nó.
Mộng Y không biết, thật ra tác giả quân trong miệng nàng không biết thanh kiếm này của Nghịch Lan tên là gì.
Nàng cũng không biết nàng là người đầu tiên Nghịch Lan cho biết tên kiếm linh.
Mộng Y mỉm cười
"Tên thật đẹp, kiếm cũng thật đẹp."
Nghịch Lan cười nhạt
"Đáng tiếc, ta không thể dùng Tâm Sa được nữa."
Từ khi kinh mạch bị tổn thương Nghịch Lan không sử dụng Tâm Sa kiếm nữa.
Bởi vì nàng ấy biết cho dù có rút được kiếm ra khỏi vỏ thì đối với nàng nó cũng không khác những thanh kiếm thông dụng ngoài kia là bao nhiêu.
Mộng Y nhìn dáng vẻ này của Nghịch Lan cảm thấy có chút đau lòng.
Nàng đặt tay lên mu bàn tay Nghịch Lan, mỉm cười nói
"Muội tin sẽ có một ngày tỷ trở lại như ngày xưa, phong quang vô hạn tiền đồ vô hạn!"
Nghịch Lan ngẩn đầu nhìn Mộng Y vừa vặn chạm phải ánh mắt xinh đẹp lại đơn thuần của Mộng Y.
Trong chớp mắt Nghịch Lan như bị đôi mắt ấy hút lấy mất hồn phách.
Trong lòng len lỏi một loại tư vị gì đó, thoáng xuất hiện lại thoáng biến mất nhưng chỉ một khoảng khắc cũng đủ động tâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!