Sẽ có vài chỗ mình cũng không hiểu, nhưng mình vẫn sẽ cố làm cho nó hợp lý nhất.
Cảm ơn các bạn xinh đẹp đã ủng hộ mình nha <3!!
Tô Tử Kiều sắc mặt lộ vẻ hung ác nói: " Em không nghe thấy lời cô ta nói sao? Cô ta cái gì cũng đều biết, nếu để cô ta đem chuyện của chúng ta nói cho Trương Siêu, chúng ta còn hy vọng cái gì? "
" Không phải, em không phải đang khuyên cô ta sao? "
" Cái gọi là khuyên bảo của em có cái rắm dùng được! " Tô Tử Kiều trách mắng: " Ngây ngốc làm gì, nhanh tay tới hỗ trợ! "
" ......!" Trương Nhân Diễm sửng sốt một chút.
" Nhanh tay lên, em muốn để cho người khác phát hiện sao? " Tô Tử Kiều trầm khuôn mặt hù dọa Trương Nhân Diễm: " Không nên đánh cũng đều đánh rồi, nếu còn để người khác phát hiện hai người chúng ta làm, em cảm thấy chúng ta có thể chạy thoát sao? "
Trương Nhân Diễm trong lòng hoảng hốt, tức khắc không biết nên làm gì: " Kia, cái kia nên xử lý như thế nào? "
" Nhanh chân đem cô ta để vào xe của chúng ta đi.
" Tô Tử Kiều ra lệnh cho Trương Nhân Diễm.
" Nga, nga, được.
" Trương Nhân Diễm hoàn hồn, vội vàng qua đi hỗ trợ.
Tô Tử Kiều nâng hai cánh tay của Tiết Giai Duyệt, Trương Nhân Diễm giúp đỡ nâng hai chân, trực tiếp đem Tiết Giai Duyệt đang trong trạng thái ngất xỉu ném lên xe.
" Tiếp theo nên làm gì đây? " Trương Nhân Diễm hiện tại nên làm cái gì đều không rõ, chỉ có thể nghe Tô Tử Kiều chỉ dẫn.
Tô Tử Kiều đã tính toán xong kế hoạch, mặt không biểu tình mà nói: " Trước lên xe.
"
Trương Nhân Diễm đành phải đi theo lên xe, mắt nhìn đến Tô Tử Kiều bên cạnh, khẩn trương lại thấp thỏm hỏi: " Chúng ta sẽ đi đâu? "
" Tới nơi em sẽ biết.
" Tô Tử Kiều di chuyển xe từ nơi bãi đậu xe lui ra, giẫm chân ga một phát xông ra ngoài........
Trong văn phòng, Hứa Ngạn Văn đã gọi cho Tiết Giai Duyệt vài lần nhưng cũng chưa có người nhận máy, anh nghĩ thầm có phải cô giống như trước kia sẽ sinh khí tức giận hay không, hiện tại không nghe điện thoại của anh, nói không chừng là đang trên đường đến công ty.
Nghĩ cô có khả năng sẽ chạy tới, Hứa Ngạn Văn tâm tình có chút vi diệu, nói không rõ là hy vọng cô tới, hay là không hy vọng cô tới nữa?
Đang nghĩ ngợi lung tung rối loạn, cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Hứa Ngạn Văn thu hồi suy nghĩ, nói một tiếng mời vào.
Trợ lý Phùng đẩy cửa ra đi vào văn phòng, đối Hứa Ngạn Văn nói: " Người đại diện của tập đoàn Cố thị đến để bàn việc hợp tác, Hứa tổng có muốn gặp mặt không? "
Hứa Ngạn Văn suy nghĩ một chút, lần hợp tác này của Hứa thị cùng Cố thị rất quan trọng, nên đi gặp một chút vẫn là tốt hơn, anh nói với trợ lý Phùng mình sẽ tiếp người đại diện của Cố thị.
Từ sau bàn làm việc đứng lên, thời điểm Hứa Ngạn Văn đi tới cửa, như nghĩ tới cái gì, dừng bước chân đối trợ lý Phùng nói: " Trong chốc lát Giai Duyệt đến đây, cậu dẫn cô ấy đến văn phòng của tôi ngồi đợi, lấy chút điểm tâm cho cô ấy, đừng chọc cô ấy không cao hứng là được.
"
Trợ lý Phùng đi theo bên người Hứa Ngạn Văn đã nhiều năm, hiểu quá rõ nếu Tiết Giai Duyệt đến công ty tìm Hứa Ngạn Văn sẽ thế xảy ra chuyện gì, rõ ràng người lớn lên xinh đẹp như vậy, thoạt nhìn bộ dáng ôn ôn nhu nhu, đại khái chỉ là vẻ đẹp ở bề ngoài có thể mê hoặc người, phụ nữ xinh đẹp đều sẽ tùy hứng làm ra vẻ tư bản, Tiết Giai Duyệt mỗi lần tới đây, thời điểm cao hứng sẽ rất dễ nói chuyện, nếu vào lúc không cao hứng, sẽ không thiếu được tiết mục ở trong văn phòng cùng Hứa Ngạn Văn cãi nhau đến long trời, có một lần kia nghiêm trọng nhất, Tiết Giai Duyệt đem đồ đạc trong văn phòng của Hứa Ngạn Văn quậy lộn xộn cả lên, xung quanh hỗn loạn cỡ nào, giống như bão cuồng phong đã quét tới, Hứa Ngạn Văn lúc đó rất tức lại giận, cuối cùng vẫn là nhịn, chỉ trầm khuôn mặt làm Tiết Giai Duyệt chạy lấy người, Tiết Giai Duyệt lần đó thật là khóc lóc rời đi, sau đó rốt cuộc không có lại đến công ty.
Không nghĩ tới chỉ cách hơn một tháng, Tiết Giai Duyệt thế nhưng lại muốn đến, trợ lý Phùng dựa theo chỉ thị của Hứa Ngạn Văn, làm tốt công tác nghênh đón Tiết Giai Duyệt, đem những món Tiết Giai Duyệt thích ăn đều đã chuẩn bị tốt, chỉ còn chờ Tiết Giai Duyệt đến.
Lâm Đạt đến thay nước trà, vừa lúc nhìn đến trợ lý Phùng đang chuẩn bị đồ ăn vặt, cái thẻ đồ ăn vặt kia cô ta đã từng thấy qua, nhưng còn không có sử dụng qua, đều là thẻ ngoại quốc nhập khẩu, giá cả có điểm quý, cô ta rất tò mò hỏi: " Trợ lý Phùng, anh đây là mua đồ ăn vặt cho bạn gái sao? Cái này chocolate thực hiếm, anh cũng thật bỏ công, đối với bạn gái thật tốt! "
Trợ lý Phùng đem chocolate cùng bánh quy nhỏ đặt ở trên bàn trái cây, quay đầu đối Lâm Đạt nói: " Cái này nơi nào là tôi mua cho bạn gái, đây là Hứa tổng chuẩn bị cho Hứa thái thái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!