Chương 8: (Vô Đề)

"Tới đây tới đây, đến đây, Bàng Tuyết tới rồi."

"Làm gì thế? Có chuyện gì xảy ra à?" Cảm giác được náo nhiệt ngoài cửa, Kỳ Cao Nghị tò mò đứng dậy chạy ra ngoài:

"Trời má, Thần Tử, Bàng Tuyết Oánh tới rồi! Hình như là do Ngụy Anh Tuấn, anh ta dẫn một nhóm ra đón kìa."

Phàn Hiểu Phong nói:

"Anh ta có gì? Gọi Bàng Tuyết Oánh tới xem Thần Tử bị đem ra làm trò cười?"

Hạ Tuấn Trì suy nghĩ rồi nói:

"E là không chỉ có người này, mà còn có người tên Thẩm... Thẩm gì đó có lẽ cũng bị gọi tới, Thần Tử tự có cách."

Anh ấy vừa dứt lời, bên ngoài tiếng la ó đột nhiên lớn hơn, thấp thoáng nghe thấy vài tiếng

"Con giáp thứ mười ba", sau đó hình như là tên của một người, trái gọi tiu đây, phải con giáp thứ mười ba.

Kỳ Cao Nghị theo thời gian thực báo cáo:

"Quả nhiên, anh Chi đoán đúng rồi, tình nhân đó được gọi!"

"Mẹ nó, gọi ai là con giáp thứ mười ba?" Đỗ Trạch Thần tức giận đứng dậy đi ra ngoài:

"Thằng khốn Ngụy Anh Tuấn đúng là đáng đánh."

Ngụy Anh Tuấn đáng đánh đang khiêu khích, anh ta vòng qua Thẩm Ấu Dao:

"Cô là tình nhân của Đỗ Trạch Thần? Nhìn cô đúng là chẳng ra gì? Thẩm mỹ của Đỗ thiếu gia có vấn đề à?"

Thẩm Ấu Dao nhìn ngũ quan mờ nhạt và hàm răng hơi nhô ra của anh ta, cảm thấy anh ta nói vậy nghe có chút buồn cười.

Tuy nhiên, sự tự tin được nuôi từ kim tiền, đương nhiên không thiếu người nịnh hót, cô lập tức nghe có người hùa theo:

"Đúng là không ra gì, kém xa với cô Bàng."

Thoạt nhìn, tất nhiên là khác xa, Bàng Tuyết Oánh trang điểm tinh xảo, tóc dài ngang vai hơi xoăn, mặc váy hoa màu vàng tươi, khoác áo gió dài màu be, trông vui tươi mà rất trầm ổn, thêm đôi mắt dịu dàng đa tình, trông có khí chất của kiều thê hiền hậu.

Còn Thẩm Ấu Dao, bị chị An gọi ra trong giờ học hình thể, nói Đỗ Trạch Thần đang tìm cô gấp, cô để mặt mộc, tóc tuỳ ý búi lên buộc ra sau, trên người còn đang mặc bộ quần áo tập luyện bó sát người.

Lúc này, cô mới ý thức được cô lại bị chị An phản bội, cô nhìn Bàng Tuyết Oánh đối diện: Cô không biết đối phương muốn làm gì.

Bàng Tuyết Oánh như nhìn ra suy nghĩ của cô:

"Đừng hiểu lầm, người tôi không muốn gặp nhất là cô, sao tôi có thể đặc biệt đi tìm cô? Là Nguỵ thiếu gia gọi cô tới."

Thực tế, tới khi Bàng Tuyết Oánh gặp Ngụy Anh Tuấn mới biết mục đích bản thân bị gọi đến, nhưng cô ta không quan tâm, anh ta muốn lợi dụng cô ta để làm khó Đỗ Trạch Thần, cô ta cũng có thể lợi dụng tâm lý của anh ta để đạt được mục đích.

Phải biết, trong bữa tiệc này có rất nhiều con nhà giàu, nếu có được nhiều tài nguyên hơn, con đường sáng nghiệp tương lai của Nguyễn Hồng Lãng sẽ càng thuận lợi hơn, cô ta có thể sớm gia nhập tầng lớp thượng lưu chân chính.

Mà cơ hội để khiến những người này có ấn tượng tốt về cô ta đều đã thành hiện thực, không tận dụng thì tiếc biết bao?

"Cô Bàng, cô ta dính dáng đến cô và Đỗ thiếu gia như nào vậy?" Quả nhiên có người tò mò hỏi:

"Cô và Đỗ thiếu gia thật sự chia tay rồi sao?"

"Chúng tôi đã chia tay rồi, tuy rằng Trạch Thần luôn nói là hiểu lầm..." Bàng Tuyết Oánh lộ ra một nụ cười có chút chua xót:

"Nhưng tôi không thể vượt qua rào cản trong lòng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!