Chương 7: (Vô Đề)

Khi Đỗ Trạch Thần đến nơi, anh bắt gặp tình cảnh hỗn loạn này, gián bò lổm ngổm trên mặt đất khiến anh cũng sợ hãi.

Những người mới lần lượt lao ra khỏi phòng học hét lên, anh thấy rõ một người phụ nữ nhân cơ hội đẩy mạnh Thẩm Ấu Dao...

Nếu là cô gái bình thường, chắc chắn sẽ đẩy ngã được, tưởng tượng cảnh nằm trên mặt đất đầy gián...

Đỗ Trạch Thần không khỏi rùng mình, may mắn thay, chân của Thẩm Ấu Dao rất vững, cô không bị ảnh hưởng, chạy theo mọi người một cách thuận lợi.

Đỗ Trạch Thần nhìn dáng vẻ nhếch nhác của cô, không kìm được, đi theo mọi người lên phòng họp trên lầu.

Giáo viên tức giận hỏi người mới đến: Chuyện gì đây?

Một cô gái khá xinh đẹp trực tiếp chỉ vào Thẩm Ấu Dao nói:

"Là con tiu đây này, đều do cô ta!"

Cô ta hình như là kẻ cầm đầu, cô ta vừa mở miệng, người khác cũng hùa theo:

"Đúng vậy, tự cô ta làm sai bị trả thù, còn liên luỵ tới mọi người!"

"Tôi nghĩ cô ta cố tình làm vậy, cố tình nhấc cái hộp lên..."

Oẹ... Đây chính là nghệ sĩ cười to lúc nãy.

"Da mặt cũng dày đấy, còn có mặt mũi đi lên lớp."

...

Hơn chục người vội vàng nói Thẩm Ấu Dao, trông giống như trời cũng chẳng dung..

Đỗ Trạch Thần không biết sao trong tình cảnh như này sắc mặt Thẩm Ấu Dao vẫn không thay đổi, dù sao thì anh cũng rất tức giận:

"Ai nói cô ấy là con giáp thứ mười ba? Tôi còn không biết mình nuôi con giáp thứ mười ba?"

"Có rất nhiều tin đồn và scandal trong giới giải trí, các người tin hết à? Vậy các người đừng đi diễn nữa, thành lập ủy ban kỷ luật quét sạch thị phi trong giới giải trí đi." 

Anh mất bình tĩnh, những người mới đến đều cúi đầu, nhưng từ bộ dạng của họ đều có thể nhìn ra nỗi bất bình trong lòng họ, sau khi cùng chĩa mục tiêu vào Thẩm Ấu Dao mấy ngày qua, khiến họ chắc nịch thân phận con giáp thứ mười ba của cô.

Đỗ Trạch Thần biết Tiếu Minh Chính nói đúng, nếu anh can thiệp, e là Thẩm Ấu Dao càng bẽ mặt hơn.

Nhưng anh không thể thuyết phục bản thân để cô gái bị chính anh liên luỵ phải chịu khổ, nên anh nói:

"Thẩm Ấu Dao, đi theo tôi, sau này không học ở đây nữa, tôi dẫn cô đi tìm cô Tú Văn."

Mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên, cô Tú Văn là một trong những giáo viên dạy biểu diễn hàng đầu của Anh Hoàng, bình thường chỉ phụ trách dạy dỗ những nghệ sĩ tiềm năng mà công ty chú trọng, còn có một số diễn viên phái thực lực, ảnh đế ảnh hậu gặp phải bế tắc, thỉnh thoảng cũng xin bà cho lời khuyên.

Nghệ sĩ bà ấy dạy đều là những diễn viên thực lực.

Nhìn thấy sự ghen tị và ngưỡng mộ trong mắt họ, Đỗ Trạch Thần rất vui:

"Ngưỡng mộ? Hết cách rồi, tất cả đều là do các người ép, nếu không thích cô ấy như vậy, chỉ có thể để cô ấy đến học ở chỗ cô Tú Văn."

Nhìn dáng vẻ đắc ý đó, Thẩm Ấu Dao nghi ngờ rằng nếu không phải họ không thể đắc tội với anh, họ sẽ thực sự lao vào đánh anh.

Tuy nhiên, Thẩm Ấu Dao rất vui khi trở thành đối tượng được bảo vệ, tất nhiên, chuyện vui nhất là có thể học hỏi cô Tú Văn, giáo viên trong lớp này như có thành kiến với cô, dạy học không nghiêm túc lắm.

Nhìn thấy nụ cười của Thẩm Ấu Dao, Đỗ Trạch Thần cảm thấy bớt bức bối, mỗi khi cô gái này cười, đôi mắt như lấp lánh ánh sao, vừa trong sáng vừa long lanh.

Đi nào!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!