"Chính xác thì cô ta muốn làm gì?" Lúc này Đỗ Trạch Thần không hiểu cô ta muốn làm gì nữa.
"Mục tiêu của con bé luôn là tập đoàn Đỗ thị và Đường thị." Đường Huyên nói tiếp:
"Đỗ Niệm Dương được chọn chính là vì lý do này, nhưng bây giờ nhận thấy Đỗ Niệm Dương không thể lợi dụng được nữa, nó lại lựa chọn chia tay và tìm kiếm cách khác."
"Cho nên cô ta nhắm vào con?"
Đỗ Trạch Thần cười lạnh một tiếng:
"Cô ta cho rằng mình là tiên giáng trần sao? Cô ta nghĩ muốn chọn ai cũng được chắc?"
Thẩm Ấu Dao đứng bên cũng cau mày.
Đỗ Trạch Thần nghi ngờ hỏi:
"Cho nên cô ta muốn bắt đầu với mẹ, sau đó xây dựng mối quan hệ tốt với người nhà, đúng không?"
"Không chỉ có như vậy."
Đường Huyên vỗ vỗ mép giường, ý bảo Thẩm Ấu Dao ngồi xuống:
"Chuyện này mẹ sẽ nói rõ ràng cho các con hiểu. Tuy mẹ không tán thành con sử dụng thủ đoạn xấu xa, nhưng khi người khác cũng dùng thủ đoạn để đối phó với chúng ta, trước hết chúng ta cần phải tỉnh táo và nhìn cho rõ."
Thẩm Ấu Dao tỏ vẻ nghiêm túc, trước đây cô không quan tâm nhiều đến những chuyện này, chỉ muốn trải qua một cuộc sống thật bình dị.
Nhưng bây giờ nếu đã quyết định chủ động theo đuổi, đương nhiên cô phải học cách hòa nhập cuộc sống với anh.
"Mục tiêu đầu tiên của nó là khiến mẹ và Đỗ Hoằng Nghị ly hôn trước khi di chúc được công bố." Sau đó, Đường Huyên quay sang hỏi Đỗ Trạch Thần:
"Chuyện này sẽ dẫn đến hậu quả gì?"
"Mẹ và Đỗ Hoằng Nghị ly hôn, thế thì di chúc một tháng sau của ông ngoại sẽ bị nghi ngờ." Đỗ Trạch Thần nói: "Lúc đầu tập đoàn Đỗ thị cũng có phần vốn do tập đoàn Đường thị rót vào, theo lý mà nói chẳng phải con có thể lấy được ít nhất một nửa cổ phần tập đoàn Đỗ thị và toàn bộ cổ phần của tập đoàn Đường thị sao?
Nhưng Đường Hoằng Nghị đã kinh doanh nhiều năm như vậy, còn chúng ta đã nuôi không hai mươi mấy năm chắc chắn sẽ không đấu lại được ông ta đâu.
Hơn nữa, chỉ còn một tháng nữa là công bố di chúc, chỉ cần Đỗ Hoằng Nghị trì hoãn được khoảng thời gian đó, ông ta vẫn có cơ hội lớn thâu tóm được tập đoàn Đường thị.Chuyện trong đó chắc chắn sẽ rất khó khăn, nhưng con bé sẽ để nhà họ Thành trợ giúp chúng ta.
"Đường Huyên nói tiếp:"Ngay cả khi người nhà họ Thành ra tay giúp đỡ, nhưng chúng ta vẫn phải hạ bệ Đỗ Hoằng Nghị bằng được.Vậy thì chúng ta sẽ nợ cô ta một ân tình rất lớn.
"Suy nghĩ của Đỗ Trạch Trần trở nên rõ ràng, trái tim anh lạnh đi:"Có công lao lớn vì đã cứu cả tập đoàn Đường thị cho chúng ta, ơn cứu mạng này cũng không quá to đâu nhỉ?
"Đến lúc đó có thể soạn ra rất nhiều bài văn chương ca ngợi lòng tốt của Thành Nhụy và nhà họ Thành rồi."Tập đoàn Đường thị to như thế mà lại để rơi vào tay hai thứ phế vật đó thì chắc chắn sẽ giống như đứa trẻ ba tuổi cầm cục gạch vàng vậy, còn tập đoàn Thành thị sẽ là đại công thần.
"Đường Huyên nói tiếp:"Giai đoạn đầu tiên của việc xâm phạm tập đoàn Đường thị đã đạt được, con đường ngắn nhất để đến giai đoạn thứ hai chính là để Thành Nhụy kết hôn với con và trở thành người thừa kế hợp pháp.
Đương nhiên, con bé khéo léo như vậy sẽ không dễ bị uy hiếp, nhưng mà vấn đề lớn lại nằm chỗ đó, cộng thêm việc sau thời gian dài tiếp xúc, nó cũng chẳng cần thiết đi thu phục trái tim con làm gì.
"Thẩm Ấu Dao cau mày. Vẻ mặt của Đỗ Trạch Thần rất giống với cô, nhưng anh lại đang nghĩ đến chuyện khác:"Đây không phải là ý tưởng của một mình Thành Nhụy.Có lẽ ban đầu con bé thực sự không nghĩ sâu xa đến vậy.Đường Huyên nói:Mẹ đoán ngay từ đầu con bé không muốn mẹ con Đỗ Niệm Dương đoạt quyền. Con cũng biết người nhà họ Thành tranh đấu với nhau rất quyết liệt. Thành Nhụy đã phạm sai lầm lớn khi đặt cược nhầm bảo vật.
Nếu tập đoàn Đường thị rơi vào tay Đỗ Hoằng Nghị, với thủ đoạn của thư ký Dương, có khả năng rất lớn là Đỗ Niệm Dương sẽ vùng lên, đến lúc đó cái người giậu đổ bìm leo* như nó sẽ rơi vào kết cục thảm bại.*Giậu đổ bìm leo
"là câu thành ngữ chỉ việc thừa lúc người khác gặp khó khăn, trắc trở để tấn công, lấy được lợi ích cho bản thân mình, hoặc vì tư thù mà hãm hại người ta."Cô ta muốn loại bỏ hoàn toàn khả năng đó.Đỗ Trạch Thần nói:Giống như việc cô ta nhắm mắt làm ngơ khi biết Đỗ Niệm Dương hãm hại con năm đó vậy."
Đúng vậy, Đỗ Trạch Thần hoàn toàn không tin sau khi mọi việc đã thành thì cô ta mới biết.
Cho dù tiếp xúc với nhau không nhiều, nhưng anh cũng biết cô ta thông minh đến mức độ nào, hơn nữa còn là một người rất có dã tâm, dã tâm đến mức muốn kiểm soát tất cả. Cô ta nói mình giữ quan hệ rất tốt với Đỗ Niệm Dương, nhưng có thể thấy rằng phần lớn thời gian đều là do cô ta làm chủ.
Cô ta chắc chắn không thể không biết rằng Đỗ Niệm Dương và Ngụy Anh Tuấn đã âm mưu với Nhiếp Khởi Kiệt để hãm hại anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!