Chương 39: (Vô Đề)

Đang nói chuyện thì Ngụy Anh Tuấn gõ cửa bước vào. Anh ta c. ởi tr. ần, chỉ mặc một chiếc quần l. ót mỏng manh, Triệu Hiểu Đan mặc một cái áo lụa trong suốt, bên trong gần như khỏa thân, cô ta đang ôm lấy cánh tay của Ngụy Anh Tuấn, biểu cảm rất bình tĩnh, hiển nhiên là đã quen thuộc với việc như vậy.

Thẩm Ấu Dao nhớ lại bộ dạng uể oải khi nhìn thấy cô ta hai lần trước đó, thì ra nguyên nhân của cô ta là như vậy ...

Ngụy Anh Tuấn cười ha ha nhìn hai người nói:

"Sao còn chưa thay quần áo, không sợ nóng à?"

Trong lúc nói chuyện, anh ta đi đến gần Thẩm Ấu Dao, đánh giá cô một cách dâm dê, nói:

"Mấy tháng nay thiếu gia Đỗ bị thương, phu nhân Đỗ cũng vất vả rồi nhỉ? Hôm nay chúng ta chơi tận hứng nhé." anh ta muốn đưa tay bóp cằm Thẩm Ấu Dao, nửa chừng bỗng nhớ tới cái gì đó, lại thu tay về:

"Suýt nữa quên mất phu nhân Đỗ rất lợi hại, nghe nói cô đánh nhau rất giỏi?"

"Mấy người, tóm lấy cô ta." anh ta chỉ vào vệ sĩ ăn mặc như bồi bàn đang đi theo phía sau Thẩm Ấu Dao.

Thẩm Ấu Dao bị hai người đè xuống, Ngụy Anh Tuấn đã ở bên Nhiếp Khởi Kiệt lâu như vậy, anh ta cũng học được cảm giác hưởng thụ bi. ến th. ái từ Nhiếp Khởi Kiệt, vì vậy anh ta không vội vàng ra tay, quay lại lấy hai cái ly trên bàn trà rót nước vào trong, lấy hai viên thuốc màu trắng trong túi ra bỏ vào ly trước mặt mọi người.

Đỗ Trạch Thần nhíu mày: Cậu muốn làm gì?

Ngụy Anh Tuấn cầm một cái ly lên, cười nói:

"Làm cậu vui vẻ đó! Tuy rằng cậu vô dụng, nhưng cậu là đàn ông mà, tôi nói cho cậu biết mấy cái thứ trước đây không có tác dụng gì, nhưng cái thứ này lại tốt lắm đấy, có thể khiến cậu sướng muốn chết..."

Nhiếp Khởi Kiệt nhận lấy cốc nước, đi từng bước một về phía Đỗ Trạch Thần, ly nước trong tay anh ta lắc lư, đối với Đỗ Trạch Thần mà nói nó giống như một cây đao mãi không chém xuống, tinh thần anh như đang bị tra tấn...

"Cậu ta nói đúng đấy."

Nhiếp Khởi Kiệt li. ếm răng, giống như dã thú chuẩn bị ăn tươi nuốt sống:

"Yên tâm đi, tôi rất hâm mộ công tử Đỗ, bảo đảm sẽ đối xử thật nhẹ nhàng với cậu."

Dường như anh ta rất thích thú với ánh mắt tức giận của Đỗ Trạch Thần, sai vệ sĩ giữ vai Đỗ Trạch Thần, vươn tay nhéo cằm anh, cười nham hiểm nói:

"Tôi còn muốn ở bên cậu thật lâu cơ mà."

Thẩm Ấu Dao giãy giụa, Ngụy Anh Tuấn đứng đằng kia nói:

"Yên tâm đi cô cũng có phần đó."

Anh ta cầm một ly nước khác đi về phía Thẩm Ấu Dao, vừa cười vừa nói với Đỗ Trạch Thần:

"Cậu cứ yên tâm về cô vợ nhỏ của cậu đi, tôi hứa sẽ khiến cô ấy sướng hết mức, cho cậu tận mắt nhìn thấy luôn!"

Triệu Hiểu Đan đứng bên cạnh xung phong nhận lấy ly nước: Để tôi làm cho.

Mặc dù đã biết bọn họ sẽ làm ra những hành động rất kinh tởm, nhưng không ngờ nó lại khiến người ta mắc ói tới mức như vậy.

Muốn hủy hoại cả hai người bọn họ cùng một lúc...

Đỗ Trạch Thần nhìn ly nước sát bên miệng mình, lại nhìn chằm chằm tên côn đồ nham hiểm trước mặt, bỗng nhiên giơ chân đá mạnh một cái.

Nhiếp Khởi Kiệt đáng thương đề phòng tất cả tình huống nhưng lại không ngờ tới chân của anh có thể cử động được. Đỗ Trạch Thần đã kìm nén cơn tức giận trong lòng rất lâu, cú đá này sử dụng hết sức lực, đá vô cùng mạnh, nhưng dù sao chân vẫn chưa linh hoạt lắm nên đá cũng không chính xác, Nhiếp Khởi Kiệt gào thét thảm thiết lấy tay che đũng quần quỳ xuống...

Cùng lúc đó, Thẩm Ấu Dao dễ dàng thoát khỏi vệ sĩ, dùng lòng bàn tay chém vào cổ Ngụy Anh Tuấn, trong lòng tức giận không chịu được nên ra đòn không nương tay, Ngụy Anh Tuấn bất tỉnh ngay lập tức.

Trước khi hai vệ sĩ kịp phản ứng, cô đã tiến lên một bước tóm lấy Nhiếp Khởi Kiệt vẫn còn đang đau đớn lăn lộn trên sàn.

Hai vệ sĩ bước lên trước một bước, Thẩm Ấu Dao thẳng tay vặn gãy một cánh tay của Nhiếp Khởi Kiệt, Nhiếp Khởi Kiệt tội nghiệp bị thương nặng còn chưa hết đau, lại bị ăn thêm một đòn nữa, anh ta kêu gào thảm thiết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!