Chương 14: (Vô Đề)

Vì Bàng Tuyết Oánh muốn ké nhiệt, khi sự việc của đụng chạm Đỗ thiếu gia phát triển đến mức cực đoan, trên mạng đột nhiên xuất hiện ý kiến mới.

Thật ra cũng không phải chuyện đụng chạm, tất cả đều là Đỗ thiếu gia tự biên tự diễn, mục đích để minh oan cho bản thân, nhân tiện cũng có thể nâng người tình nhỏ Thẩm Ấu Dao lên, đến kết hôn cũng chỉ tạm thời, sau khi chuyện này qua đi sẽ ly hôn.

Mà nguyên nhân là do chuyện Đỗ thiếu gia ngoại tình bị bại lộ, nếu không, ai dám cho Bàng Tuyết Oánh dũng khí động đến Đỗ thiếu gia.

[Có tiền có thế đúng là tốt, có thể tẩy trắng bản thân, tuỳ ý huỷ hoại tương lai người khác.] Nghe nói là một cổ đông khác Anh Hoàng nói.

Còn Nguyễn Hồng Lãng cũng đăng một Weibo dài bày tỏ rằng anh ta đã phải lòng Bàng Tuyết Oánh khi còn học cấp 3. Màn tỏ tình đã thành công. Ngày anh ta được phóng viên phỏng vấn thực ra là ngày sau khi hai người vừa xác nhận quan hệ.

Nhưng vì cả hai đều không hoạt động trong làng giải trí nên không có nhiệt độ.

"Nói tôi sắp tin rồi." Đỗ Trạch Thần nhìn vào đoạn văn có cơ sở của các blogger, chế nhạo:

"Nguỵ Anh Tuấn bị điên à? Hóng chuyện gì thế không biết, chỉ muốn bôi nhọ tôi? Không lẽ anh ta nghĩ có thể dựa vào chuyện này lật đổ tôi."

"Thôi, tâm trạng thiếu gia hôm nay rất tốt, không cần tính toán với anh ta." Anh quay đầu nói với Tiếu Minh Chính: A, a, mẹ Tiêu!

Tiếu Minh Chính lúc này mới hoàn hồn: A, làm sao vậy?

Hôm nay sao vậy? Đỗ Trạch Thần khó hiểu:

"Đang suy nghĩ gì mà ngẩn ngơ thế?"

Tiếu Minh Chính nói:

"Không có gì, hôm qua tôi ngủ hơi muộn, chuyện này tôi sẽ báo cho anh Chu, anh ấy sẽ xử lý."

Đỗ Trạch Thần không quan tâm:

"Nguỵ Anh Tuấn thì biết cái gì, mặc anh ta đi. Bàng Tuyết Oánh nhận được lệnh triệu tập của tòa án sẽ toi đời thôi, chúng ta nhìn anh ta nhảy loạn, kết quả giúp tội phạm lừa đảo, tự chọc tức chết bản thân có phải rất vui không?"

"Giúp tôi hỏi họ có thể chụp ảnh nhanh lên được không? Cố gắng hoàn thành công việc sớm, chiều ba tôi về." Hôm nay phải chụp ảnh tạp chí.

Tiếu Minh Chính nhìn Đỗ thiếu gia đang vui mừng, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng:

"Được, tôi đi thảo luận với bọn họ."

Đỗ thiếu gia lên tiếng, rồi bảo trợ lý đi mua một đống trái cây, nhân viên tăng tốc động tác mà không hề phàn nàn, để về nhà sớm gặp ba, Đỗ Trạch Thần điều chỉnh trạng thái rất tốt, cuối cùng anh cũng hoàn thành công việc, về nhà suôn sẻ trước bữa tối.

Ba về rồi à.

Đỗ Trạch Thần nhìn thấy chiếc Aston Martin* đậu trước nhà họ Đường, xuống xe gọi về nhà:

"Ba, ba! Cuối cùng ba cũng về rồi!"

*Aston Martin là nhà sản xuất ô tô nổi tiếng của Anh, được thành lập vào năm 1913 và chuyên sản xuất các loại xe thể thao cao cấp và siêu xe.

Một người đàn ông cao lớn bước ra chào đón Đỗ Trạch Thần, Đỗ Trạch Thần sinh ra như vậy, gien của Đỗ Hoằng Nghị tự nhiên không tệ, một người đàn ông ngoài năm mươi trông chỉ mới ngoài bốn mươi, lịch lãm tuấn tú, nếu không biết giám đốc Đỗ tu tâm dưỡng tính, có lẽ tuổi này đã bị ong bướm bay quanh.

"Lớn tướng rồi, sao vẫn như trẻ con vậy?"

Đỗ Hoằng Nghị mỉm cười, mở rộng hai tay, ôm lấy đứa con trai đang lao về phía mình.

"Tiểu Thần trong mắt giám đốc Đỗ mãi là đứa trẻ đúng chứ?" Một giọng nữ ôn nhu cười nói.

Thư ký Dương. Đỗ Trạch Thần thân thiết chào hỏi.

Ở vị trí thư ký hầu chỉ đều trẻ và đẹp, thư ký Dương là dòng chảy khác, tuy chưa tới bốn mươi, nhưng thực tế đã gần năm mươi tuổi, phong thái đoan trang, nếu không nói là thư ký, người ta còn tưởng đó là phu nhân nhà giàu nào đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!