Kỳ nghỉ trôi qua nhanh chóng, khi thời gian đến, Vân Xu và Vân Nguyệt trở lại trường học.
Như thường lệ, tài xế dừng lại cách trường họ ba trăm mét, nhưng lần này không chỉ có Vân Nguyệt mà còn có thêm Vân Xu xuống xe.
Vân Xu nói: "Cùng nhau đi đi."
Tài xế hơi kinh ngạc, Vân Nguyệt cũng miễn cưỡng tiếp nhận được một vài thay đổi gần đây của Vân Xu, cũng không lộ ra vẻ quá kinh ngạc mà ngoan ngoãn đi theo phía sau Vân Xu.
Cả hai đi cùng nhau, nhưng ít ai biết được mối quan hệ của bọn họ. Khi hai người đi đến cầu thang dưới ký túc xá nữ thì tình cờ đụng phải Ngô Tuyết và Trần Lệ.
Bọn họ không biết Vân Nguyệt là em gái của Vân Xu, chỉ biết rằng Vân Xu rất ghét Vân Nguyệt, ghét đến mức chịu bỏ ra một số tiền lớn để bọn họ hẹn người lên sân thượng dạy một bài học.
Không nghĩ tới hai người tuần trước còn ồn ào thành như vậy mà bây giờ đã đi với nhau.
Chẳng lẽ lại là một người khác bị Vân Xu uy hiếp tới đối phó với Châu Dã?
Đối với những thứ kỳ lạ và chưa biết, con người luôn thích bổ não, hơn nữa còn bổ ở mức độ cực kỳ khoa trương. Trải qua một quá trình bổ não, lòng kính sợ của các cô đối với Vân Xu bất giác tăng thêm một chút.
Cô gái Vân Xu này tuyệt đối là một người có tâm tư thâm trầm, một người tàn nhẫn có thù tất báo, không dễ chọc.
Vân Xu hoàn toàn không biết hai người bạn cùng phòng trong nháy mắt đã bổ não ra cái gì, tùy tiện chào hỏi với hai người họ.
Nhìn thấy hai cô gái này, Vân Nguyệt lập tức lùi lại phía sau người Vân Xu một bước.
Cảm nhận được sự sợ hãi của cô ta, Vân Xu đưa tay ôm lấy bả vai cô ta, sau đó vỗ nhẹ vào gáy cô ta rồi giới thiệu với hai người kia: "Đây là em gái của tôi."
Cô vốn định chào hỏi nhận người, bảo bọn họ sau này đừng tìm Vân Nguyệt gây rắc rối, Ngô Tuyết và Trần Lệ lại nghĩ, quả nhiên là nhận em gái sao?
Nếu đã là người một nhà… Ngô Tuyết và Trần Lệ lập tức thay đổi thành vẻ mặt thân thiết hiền lành chào hỏi với cô ta.
Đối mặt với cảnh này, Vân Nguyệt hơi mở to mắt, một cảm xúc không thể giải thích được dâng lên.
Đây là, chị gái đang muốn bảo vệ cô ta sao?
Hai bên chào hỏi đơn giản, Vân Xu cũng không dừng lại quá lâu mà đi theo Ngô Tuyết và Trần Lệ trở về ký túc xá. Bởi vì Vân Nguyệt không ở cùng tầng với Vân Xu nên tách ra, khi cô ta rời đi, tâm trạng còn vô cùng phức tạp.
Trở về sau kỳ nghỉ lễ lần này, nghênh đón học sinh chính là một đợt ôn tập cường độ cao, bởi vì cuối tháng này sẽ phải thi giữa kỳ.
Kỳ thi giữa kỳ là kỳ thi quan trọng chỉ đứng sau kỳ thi cuối kỳ. Để khuyến khích học sinh thi đua học tập mà kết quả thi giữa kỳ không chỉ dán xếp hạng trên bảng thông báo mà còn có phần thưởng, những học sinh trong top đầu sẽ được trao giấy chứng nhận và giải thưởng, thậm chí ba người đứng đầu còn nhận được phần thưởng tiền mặt.
Đương nhiên, những điều như vậy thường không liên quan gì đến lớp Ánh Nắng.
Bởi vì vị trí có hạn nên trên bảng vàng sẽ không dán hết tên của mọi người, thậm chí lớp Ánh Nắng còn không thể lọt vào danh sách đó chứ đừng nói đến những việc khác.
Là giáo viên chủ nhiệm, Triệu Thành Sơn không cho phép bọn họ từ bỏ chính mình, ông không chỉ tăng cường huấn luyện tập thể dục buổi sáng mà còn có yêu cầu nghiêm ngặt đối với việc tự học buổi tối, không được phép vắng mặt khi tự học buổi tối, không được chơi điện thoại di động, nói chuyện phiếm!
Nhưng yêu cầu là yêu cầu, lớp Ánh Nắng luôn có kế hoạch cùng biện pháp đối phó, bọn họ làm sao có thể ngoan ngoãn nghe lời? Ngoại trừ lúc tập thể dục buổi sáng Triệu Thành Sơn sẽ đích thân đến, còn những lúc khác nên là thế nào thì vẫn cứ như vậy.
Trong lớp hoặc là những người trong nhà đã sớm có sắp xếp, hoặc là những người cho rằng mình không có đầu óc học tập và không thích hợp để học tập, hoặc những người chỉ thuần túy là ham chơi.
Đến bây giờ, họ gần như đã từ bỏ việc học.
Vân Xu là người duy nhất trong lớp chủ động tăng tốc và học tập chăm chỉ, cách hành xử khác người của cô làm cho cô phá lệ nổi bật trong lớp Ánh Nắng.
Tiết tự học buổi tối, những lớp như "lớp Tên Lửa", lớp trọng điểm yên tĩnh bao nhiêu thì lớp Ánh Nắng ầm ĩ bấy nhiêu.
Lần này Vân Xu đặc biệt mang theo vài hộp nút bịt tai từ nhà đến trường, trong giờ tự học buổi tối, cô lén nhét chúng vào tai và trùm tóc lại để yên tâm học bài.
Không giống như những người khác, cô rất chờ mong với những kỳ thi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!