Chương 52: Bắt đầu lại lần nữa

Cố Diễm không nói lời thâm tình nào, dường như chỉ là một câu trần thuật đơn giản.

Nước mắt tràn mi, Vân Xu ngơ ngác nhìn Cố Diễm, lẩm bẩm nói: "Sao anh lại ngu ngốc như thế chứ…"

Cô dù gì cũng chỉ là bạn gái nhỏ của anh mà thôi, bọn họ biết nhau hình như chỉ tầm một năm thôi, anh vì cô mà làm đến mức độ này, đáng giá không?

Nghĩ như vậy, Vân Xu hỏi anh.

"Em không chỉ là bạn gái của anh." Cố Diễm nói: "Em là người anh nhận định, là người khiến anh không có cách nào thích người khác."

Vân Xu đỏ mặt, không thể nhịn được nữa bịt miệng Cố Diễm: "Không cần nói mấy lời âu yếm này với em!"

Cố Diễm tùy ý để Vân Xu che bờ môi anh, nhưng ánh mắt dịu dàng chắc chắn nhìn Vân Xu lại chiến thắng thiên ngôn vạn ngữ.

Vân Xu: "…"

Cô không có chứng cứ, nhưng cô cảm thấy Cố Diễm đang cố ý trêu chọc cô.

Cảm động, mê man, thẹn thùng, áy náy, từng cảm xúc lộn xộn đan chéo nhau, qua một hồi lâu Vân Xu mới bình phục cảm xúc, bắt đầu nói chuyện của cô với Cố Diễm.

Trên thực tế, cô căn bản không cần nói, hệ thống đã sớm nói hết chuyện của cô cho Cố Diễm rồi.

Nhưng cô muốn mình có thể thẳng thắn nói với Cố Diễm những lời này.

Cô thật ra không phải Vân Xu nguyên bản, cô chỉ là một linh hồn đến từ thế giới khác được hệ thống đưa đến đây. Thế giới này là thế giới tiểu thuyết, Cố Diễm là nam chính, cô chỉ là một nhân vật phản diện nhỏ, có tác dụng tác vả mặt anh, khiến anh nhận hết khuất nhục, sau đó phẫn nộ mà bước tiếp, vả mặt rồi vượt qua số phận bước lên đ. ỉnh cao nhân sinh.

……

Cô nói hết những điều mình biết và đã trải qua cho Cố Diễm, nói xong, cô nhịn không được cường điệu thêm lần nữa:"Ngày đó đều là hệ thống nói, không phải em nói!"

"Anh biết. Anh đều biết."

Cố Diễm trấn an Vân Xu từ khi trở về vẫn luôn bất an, nói: "Anh biết em vẫn luôn yêu anh."

"…" Tuy đúng là thế, nhưng sao cô lại cảm thấy có chỗ nào không đúng nhỉ?

"Hệ thống có cho em một đoạn kí ức khá mơ hồ, hiện tại em còn nhớ không?" Cố Diễm không đợi Vân Xu phản ứng lại, anh chuyển dời lực chú ý của cô, nhắc nhở: "Kí ức về cốt truyện."

Vân Xu nghi hoặc chớp chớp mắt, sau đó dựa theo Cố Diễm nhắc nhở suy nghĩ một chút, phát hiện đúng là có vấn đề: "Trong cốt truyện anh không trọng sinh, nhưng nó nói với em anh trọng sinh trở về…"

Vấn đề này kỳ thật rất rõ ràng, nhưng Vân Xu trước đây chưa bao giờ nghĩ việc này có gì không thích hợp.

"Đúng vậy, đây là do nó thất trách, lẽ ra kiếp trước anh có thể đi trên con đường tươi sáng, nhưng vì sai lầm của nó, anh không bắt được được cơ hội, ngược lại còn thêm xui xẻo, cuối cùng đi lên con đường khác." Cố Diễm nói: "Nó đưa em tới đây là để cứu chữa cho sai lầm của nó."

"Hệ thống rất để ý đến sự ổn định của thế giới này, mà ổn định của thế giới dựa vào anh, hiện tại anh bắt được nhược điểm của nó…"

Cố Diễm nói: "Vậy nên về sau nó không dám tác oai tác quái nữa."

"Về sau em sẽ vĩnh viễn bên cạnh anh, sẽ không biến mất." Những lời này Cố Diễm nói với Vân Xu, cũng là nói với chính mình.

Vân Xu gật đầu, trong lòng thả lỏng, nhưng rất nhanh cô phản ứng lại, khó chịu nói: "Tại sao em phải vĩnh viễn bên cạnh anh? Em…"

Cố Diễm lập tức cắt ngang mấy lời nói khó nghe Vân Xu còn chưa kịp nói ra, híp mắt nhìn thẳng Vân Xu hỏi: "Chẳng lẽ em muốn rời khỏi anh?"

Ánh mắt này Cố Diễm thoạt nhìn rất nguy hiểm, nhưng không phải loại nguy hiểm muốn đánh cô, trái tim Vân Xu lệch nửa nhịp, đột nhiên buột miệng thốt ra: "Nói không chừng đấy, về sau có thể em sẽ thích……"

Giọng nói Cố Diễm trở nên lạnh lẽo vô cùng: "Đừng nghĩ."

Cố Diễm đột nhiên xuống giường, Vân Xu còn cho rằng cô chọc giận Cố Diễm rồi, theo bản năng muốn kéo Cố Diễm lại, ngay lúc đó Cố Diễm ôm ngang cô lên đi về phía nhà tắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!