Chương 47: Âm mưu

Vì nghĩ cho cơ thể của Bạch Vi, Vân Xu quay lại thói quen sinh hoạt từ mấy năm trước, bình thường chỉ ngồi trong phòng làm bài tập, thỉnh thoảng sẽ xem TV và tâm sự với Vân Nguyệt và Bạch Vi.

Bạch Vi là người có tính cách nhu nhược, nhưng khi làm mẹ thì sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, lần ngoài ý muốn này khiến bà thấy sợ hãi, sau khi nhận ra cũng cực kỳ nghe theo lời dặn của bác sĩ, không hề nghĩ nhiều nữa.

Sau khi bà đã bình tĩnh trở lại, phát hiện lúc này Vân Xu thật sự đúng như lời Vân Thừa nói, cô đã trưởng thành, hiểu chuyện, cũng chấp nhận bà, hiện giờ chỉ tập trong học tập chứ không có những suy nghĩ khác, vì thế bà cũng cảm thấy hoàn toàn nhẹ nhõm.

Gia đình hài hòa, tâm trạng vui vẻ, lại có một đội chuyên môn giúp bà điều trị thân thể nữa, lần mang thai này của Bạch Vi cũng dần ổn định.

Người một nhà, bao gồm cả Vân Xu đều nhẹ nhàng thở phào.

Vân Xu không có chán ghét bài xích Bạch Vi như nguyên chủ, nhưng mà cũng không có quá nhiều cảm tình, sau khi biết được thai nhi trong bụng Bạch Vi sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào nữa, cô liền tập trung lao vào việc học.

Ban đầu cô vốn chỉ nghĩ tới việc bù đắp những tiếc nuối của đời trước, có thể như những người bình thường đi tới trường học tập, thi đại học, còn về những cái khác thì cũng không nghĩ nhiều. Nhưng hiện giờ, cô lại có mục tiêu lâu dài.

Cô muốn cùng Cố Diễm thi đỗ vào một trường, có một tương lai lâu dài tốt đẹp với Cố Diễm.

Thời gian nghỉ đông không nhiều lắm, trôi qua rất nhanh, sau khi nhiều học sinh quay lại trường xong thậm chí còn không kịp có thời gian phản ứng lại. Tiếng kêu than dậy trời đất dưới chỉ có thể cải thiện bằng cách nói chuyện và gặp bạn bè mới khiến cho bọn họ hưng phấn lại.

Kỳ nghỉ đông của Cố Diễm thật sự bận rộn.

Cậu vừa không thể trì hoãn việc học tập, lại vừa phải tiếp thu và nắm vững y thánh truyền thừa.

Cậu không còn bất cứ người thân nào nữa, chỉ cô độc một mình, cậu không còn cách nào khác ngoài nắm chắc những thứ này để thay đổi vận mệnh của mình. Hoặc là hoàn toàn sa đọa, hoặc là tới một hơi cũng không có để mà leo lên.

Cậu chưa bao giờ nghĩ tới chuyện từ bỏ, mà hiện tại cậu muốn ở bên cạnh Vân Xu, càng không thể lơi lỏng.

Vân Xu quá ưu tú, sự chênh lệch của bọn họ quá lớn. Cậu sẽ không bởi vì vậy mà buông tay, lại cũng không nghĩ không muốn bởi vì chuyện này mà khiến người lạ cười nhạo sự lựa chọn của Vân Xu, càng không muốn bởi vì khoảng cách chênh lệch quá lớn khiến sau này Vân Xu phải hối hận khi ở bên cậu rồi lựa chọn chia tay.

Trong hơn mười ngày ngắn ngủi, Cố Diễm lại gầy thêm, các đường nét trên khuôn mặt trở nên sắc bén tựa như lưỡi dao, khuôn mặt vốn tuấn tú nay lại càng trở nên bắt mắt. Dáng người cao 1m8 cùng với tỉ lệ cơ thể tuyệt vời khiến đôi chân càng trông có vẻ dài hơn, khiến cho chân của những người xung quanh nhìn ngắn hơn.

Cậu đứng ở cổng trường, tự nhiên trở thành một phong cảnh đẹp.

"Đệch mợ, người này thật sự đẹp trai quá, chẳng lẽ là ngôi sao nào tới trường chúng ta đóng phim sao?"

Bởi vì có điều kiện tốt nên từng có đoàn làm phim tới trường Trung học số ba lấy cảnh quay chụp.

"Ngôi sao gì chứ, đó là học sinh xuất sắc của trường chúng ta đó, ba năm liền đều đứng đầu, mà lại còn đứng đầu thành phố nữa!"

"Vừa đẹp trai lại vừa học giỏi, có chắc là không phải đóng phim chứ?"

"Còn có cho người ta đường sống nữa không đây…"

Bởi vì Cố Diễm đứng ở chỗ đó một hồi lâu, người chung quanh đi ngang qua sẽ luôn không kìm được mà liếc mắt nhìn nhiều hơn một chút, có vài nữ sinh cuối cùng cũng lấy dũng khí ra tiến tới muốn xin phương thức liên hệ.

Các em lớp mười lớp mười một, cũng có cả các bạn cùng khóa, Cố Diễm vẫn luôn từ chối, giọng điệu ôn hòa cũng không khiến người ta thấy khó xử nhưng đủ để mọi người có thể cảm nhận được sự xa cách của cậu.

Nhưng mà cậu càng như vậy, ngược lại càng được hoan nghênh. Nam sinh nhẹ nhàng thở ra, mà các nữ sinh còn lại cảm thấy một nam sinh như vậy thật lạnh lẽo.

Trước kia cái ngoại hình này của Cố Diễm gây ra quá nhiều phiền toái, sau đó cậu cực kỳ khiêm tốn, mà hiện giờ cậu lại lần nữa được quay về làm chính mình. Bởi vì đã tự mình trải qua nên bản thân cậu thành thục hơn so với các bạn đồng trang lứa, sau khi trọng sinh, cậu lại càng thêm trầm ổn, khí chất thêm vài phần thần bí và lãnh đạm. Hiện giờ cậu có một sự quyến rũ lớn mà chính cậu cũng không chú ý.

Vân Xu vừa xuống xe liền thấy được người thiếu niên cực kỳ lóa mắt đang ở trong đám người, nhịn không được mà bước nhanh chân hơn.

Cố Diễm cũng ngay lập tức nhìn thấy Vân Xu. Vân Xu từ chối vệ sĩ mà tự minh kéo va li của mình đi tới, Cố Diễm cũng nhanh chóng bước tới rồi nhận lấy hành lý của cô.

Mà Vân Nguyệt đi phía sau Vân Xu, Vân Nguyệt trông thấy Vân Xu tự mình cầm hành lý nên cũng từ chối vệ sĩ, đi ở đằng sau Vân Xu giống như một người hầu nhỏ.

Chẳng qua trước kia luôn nơm nớp lo sợ, mà hiện giờ chỉ làm theo trái tim mình.

Đồ Vân Xu đều đưa Cố Diễm cầm, cô trông thấy Vân Nguyệt mang theo không ít đồ nên nói với cô ta: "Để tôi kéo va li hộ cô."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!