Châu Dã nói xong, đột nhiên có một cô gái đi lên sân khấu, trong tay còn ôm một bó hoa không biết lấy từ đâu đưa cho cậu ta.
Ngay khi mọi người nghĩ rằng đó là cô gái mà Châu Dã thích, đang định hò hét thì Châu Dã đã né sang bên cạnh tránh bó hoa của cô gái.
Châu Dã nói: "Cô ấy biết tôi nói cô ấy, nhưng xin lỗi, cậu không phải cô ấy."
Có lẽ do đang trong tình huống này nên Châu Dã cũng không biểu hiện quá gay gắt, nhưng từng câu từng chữ cũng đủ khiến người ta phải xấu hổ.
Sự dũng cảm ban đầu của cô gái lên tặng hoa cho Châu Dã cũng tan biến. Sau khi cô phát hiện Châu Dã còn không thèm nhìn mình lấy một lần thì buồn bã bước xuống sân khấu.
Những lãnh đạo ngồi bên dưới cũng nhìn nhau, nhưng không ai kêu Châu Dã xuống, tất cả đều giữ im lặng.
Trường Trung học số ba không nghiêm cấm yêu đương, từ chuyện này có thể thấy thái độ của những người lãnh đạo, nhưng Châu Dã làm như vậy cũng quá kiêu ngạo rồi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cũng không có nữ sinh nào bước lên sân khấu.
Tất cả mọi người đều rõ, như vậy là thể hiện cho sự từ chối.
Châu Dã vẫn luôn nhìn về phía Vân Xu, hơn nữa trước đó Châu Dã đã tiết lộ một số tin tức mập mờ cùng Vân Xu. Vì thế tất cả ánh mắt của những người ngồi dưới đều trộm nhìn về phía Vân Xu, xì xào bàn tán.
Người Châu Dã tỏ tình liệu có phải Vân Xu hay không?
So với bọn họ, Cố Diễm biết chắc chắn người Châu Dã tỏ tình là Vân Xu. Cậu nắm lấy tay Vân Xu, dụng ý cũng rất rõ ràng.
Cậu không muốn Vân Xu chấp nhận lời tỏ tình của Châu Dã.
Vì vậy, bất luận Châu Dã có làm tốt như thế nào, cô cũng chỉ có cảm động, nhưng cũng không vì vậy mà thích cậu ta.
Không thích, vậy thì thẳng thắn từ chối triệt để một chút. Qua lần này có lẽ Châu Dã sẽ hoàn toàn từ bỏ?
Sau khi trong lòng đã đưa ra quyết định, cô mới có tâm tư để đối mặt với Cố Diễm.
Tại sao Cố Diễm lại nắm tay cô? Là bởi vì... lý do mà cô đang nghĩ sao?
Mặc dù hoài nghi tự mình đa tình nhưng trái tim Vân Xu vẫn đập dữ dội, cô lén liếc nhìn Cố Diễm một cái.
Cô liếc nhìn qua mới phát hiện Cố Diễm vẫn đang nhìn cô, ánh mắt lãnh đạm biểu lộ những suy nghĩ phức tạp.
Cố Diễm không nói gì, chỉ nắm lấy tay Vân Xu không buông.
Trong sự im lặng, cái gì đó càng hiện ra rõ ràng hơn.
Châu Dã đứng một mình trơ trọi trên sân khấu, càng ngày càng lạnh lùng hơn: "Cậu thật sự không muốn cho tôi một cơ hội nào sao?"
"..."
"Xin lỗi, tôi hiểu rồi." Châu Dã cúi đầu, siết chặt micro: "Tôi sẽ không ép cậu, nhưng tôi sẽ đợi cậu, đợi cậu với cậu ta chia tay, tôi vẫn luôn ở đây."
Nói xong, Châu Dã xoay người nhảy xuống góc sân khấu, trực tiếp nghênh ngang bước đi.
Vốn dĩ có chút đau lòng cho Châu Dã, trách sao nữ sinh kia không cho Châu Dã chút mặt mũi. Không ngờ lại khiến cho một số người phải bổ sung thêm: "Cậu nói cái gì?"
Tất cả mọi người đều nghẹn lại trong cổ họng.
Hóa ra người ta đã sớm có bạn trai? Cậu ta còn dám đứng trước đám đông mà thách thức bạn trai nhà người ta?
Lại còn "đợi cậu chia tay, tôi vẫn luôn ở đây", như vậy không phải quá lố rồi sao?
Tuy mọi người cũng chưa trưởng thành lắm, nhưng đạo đức cơ bản vẫn có, cũng biết loại hành vi này là sai. Nhưng vẫn có một số bộ phận bị diện mạo của Châu Dã che mắt, cảm thấy Châu Dã rất nam tính, cũng rất lãng mạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!