Nghe thấy câu hỏi của Châu Dã, Vân Xu ngạc nhiên trong chốc lát rồi mới nhớ tới trước đó cô từng lấy Cố Diễm ra làm lá chắn, từng nói rằng Cố Diễm là bạn trai của mình.
Cô nhớ rõ số lần mà cô nói không vượt quá ba lần, không nghĩ được rằng vậy mà Châu Dã lại tin tưởng không chút nghi ngờ nào.
Tuy rằng trước đó cô cảm thấy rất chán ghét Châu Dã, nhưng mà cô và Châu Dã cũng không có oán sâu hận lớn gì, dưới sự ân cần lấy lòng hầu hạ của Châu Dã, quan hệ giữa hai người từ kiểu chiến tranh "không đánh không quen nhau" đã chuyển thành tơ lụa.
Lại nói tiếp, một Lăng Văn Huyên chưa từng trực tiếp nhằm vào cô tính ra còn ghê tởm hơn Châu Dã nhiều.
Lúc Vân Xu vừa tới thế giới này vẫn còn bị ảnh hưởng bởi nguyên chủ một chút, đồng thời cũng mang theo sự sợ hãi khi đối mặt với cuộc sống mới, việc đè nén các loại cảm xúc khiến cô mang vẻ địch ý đề phòng tựa như một con nhím vậy.
Mà hiện giờ cô lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn rồi.
Trước kia mấy bạn học trong lớp Ánh Nắng từng mâu thuẫn với cô, còn có Châu Dã, Vân Nguyệt, thậm chí là cả Lăng Văn Huyên, thật ra đều không đáng để cô để ý tới như vậy, càng đừng nói là oán hận.
Đây là cuộc sống mới của cô, cô chỉ cần nắm chắc được tới những thứ mình quan tâm là được.
Có lẽ là do hôm nay ra ngoài đi dạo khiến tâm tình cũng thả lỏng, lòng dạ cũng trở nên nhẹ nhõm nên Vân Xu chỉ cảm thấy trên người nhẹ nhàng không ít.
Vân Xu tính định nói rõ cho Châu Dã chuyện giữa cô và Cố Diễm, nhưng ngay trước khi cô định nói ra thịt Châu Dã lại vừa nghe điện thoại.
Châu Dã vừa thấy tên hiển thị trên màn hình, sau khi nhìn rõ là ai gọi tới thì trực tiếp cầm điện thoại lên nghe.
Vân Xu phát hiện sau khi Châu Dã nghe cuộc điện thoại này xong, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm trọng.
Sau khi ngắt điện thoại xong, Châu Dã áy náy nói với Vân Xu: "Nhà tôi xảy ra chút chuyện nên bây giờ cần phải quay về, hôm nay không thể đi cùng cậu nữa rồi, lần sau chúng ta lại hẹn gặp nhé?"
Vân Xu thấy vẻ mặt của Châu Dã lúc này thật nghiêm trọng, cũng không nói thêm lời hứa hẹn "lần sau lại hẹn tiếp" nhưng vẫn gật gật đầu, an ủi nói: "Chuyện trong nhà quan trọng, cơ hội đi chơi vẫn còn có rất nhiều, cậu bận thì cứ đi trước đi."
Cảm nhận được sự dịu dàng hiếm có của Vân Xu, ánh mắt nhìn Vân Xu của Châu Dã lại càng sáng thêm một chút, nghĩ đến chuyện xảy ra trong nhà, cậu ta cũng không thể tiếp tục nói chuyện tiếp với Vân Xu được nữa, vội vàng rời khỏi quán cà phê Internet.
Châu Dã đi rồi, Vân Xu cảm thấy có hơi mệt nên không tiếp tục đi dạo nữa, về tới nhà cô chụp màn hình cảnh pentakill trong game rồi đăng lên vòng bạn bè.
Hôm nay Vân Xu thi đã đứng thứ hai chưa: Châu Dã đưa tôi tới quán cà phê Internet chơi game trên điện thoại, cậu ta phụ trách đánh tôi phụ trách nhặt, cuối cùng làm được cú pentakill, NICE[ Hình ảnh ]
Vân Xu rất hiếm khi đăng gì đó lên vòng bạn bè, nên cô đã phải chỉnh sửa bài post rất nhiều trước khi đăng lên.
Sau khi gửi đi, cô ôm di động nhìn một hồi lâu.
Cô không có nhiều bạn tốt trên WeChat lắm, bình thường chỉ dùng phần mềm chim cánh cụt để liên lạc với bạn cùng lớp thôi, đếm tới đếm lui, cùng lắm chỉ có năm người.
Cố Diễm là một trong số đó.
Vân Xu đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, cũng không nhận được tin tức gì.
Vân Xu nhìn thời gian, buông di động rồi đi ăn bữa tối, sau đó thu dọn tâm tư, dồn sức lực quay trở lại chuyện học tập.
Trong mấy ngày nghỉ, Vân Xu không hề ngó qua di động, đợi tới khi cô quay lại trường học mới đảo mắt qua nhìn WeChat.
Trong WeChat tới một tin tức mới cũng không có.
Vân Xu:…
Sao lại cảm thấy có hơi tức ngực nhỉ?
Vân Xu cũng không thể hiểu sao mình lại như vậy, cho tới tận lúc cô phát hiện mình đã tới kỳ s. inh lý mới tìm được đáp án. Không phải các cô gái khi mất một lượng máu lớn đều cảm thấy tâm trạng không tốt là việc rất bình thường sao?
Khi quay lại lớp học một lần nữa, Vân Xu mới phát hiện người ngồi bên cạnh không thấy đâu, mà giáo viên chủ nhiệm lớp nói Cố Diễm bị ốm nên xin nghỉ học mấy ngày.
Lúc này còn xin nghỉ sao? Lại còn là mấy ngày nữa? Các bạn học liền ngó nhìn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!