Chương 31: Hạng hai

Vân Xu theo tiết tấu của Cố Diễm, ban đầu Cố Diễm còn nghĩ Vân Xu không chịu được ba phút sẽ bỏ cuộc. Không ngờ sau một tuần, Vân Xu vẫn đến sân thể dục mỗi sáng sớm và chào hỏi cậu bằng một cái ngáp.

Vân Xu còn có thói quen mỗi buổi sáng sẽ đưa cho Cố Diễm một hộp sữa.

Sau tiết học cuối cùng của buổi sáng, Vân Xu thỏa mãn nhắm lại đôi mắt đang căng ra, gối đầu lên cánh tay, nửa phút sau đã ngủ thiếp đi.

Thời tiết lúc này rất dễ khiến người ta buồn ngủ, nhưng cả tuần nay Vân Xu đều chăm chú học hành, cho nên bây giờ có cơ hội cô liền muốn ngủ một chút.

Cố Diễm buông bút nhìn Vân Xu một cái, cuối cùng cũng không đánh thức cô.

Châu Dã đi ngang qua cửa lớp của lớp Tên Lửa, cậu ta theo bản năng liếc nhìn vào lớp học.

Ánh nắng chói chang xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng học, phòng học sáng sủa, cô gái dựa đầu vào khuỷu tay lộ ra một nửa khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da trắng nõn sạch sẽ, hai mắt nhắm lại, lông mi vừa dài vừa dày rủ xuống, thoạt nhìn rất điềm tĩnh lại nhu thuận.

Bước chân của Châu Dã đột ngột dừng lại.

Lúc này trong phòng học không còn ai, Châu Dã do dự vài giây, sau đó đổi hướng bước chân đi vào phòng học, ngồi vào chỗ của Cố Diễm.

Châu Dã lấy một tay chống đầu nhìn Vân Xu, vô cùng thích thú nhìn dáng vẻ không phòng bị của cô, trong lòng có bao nhiêu thôi thúc muốn chạm vào mái tóc mượt mà xinh đẹp của cô, muốn mân mê hàng mi dày của cô, muốn chạm vào chiếc mũi thanh tú của cô...

Cuối cùng Châu Dã cũng không dám tự tiện làm những điều này, bởi vì cậu ta sợ Vân Xu đột nhiên tỉnh lại, sau đó bầu không khí tốt đẹp này sẽ đều biến mất.

Tuy Vân Xu giống một con mèo hoang nhưng cũng rất đáng yêu.

Châu Dã chống tay nhìn một lúc, mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào rơi xuống trước mắt cậu ta. Cách một khoảng ngắn cũng có thể cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp nhưng không quá nóng rực, cậu ta đột nhiên không muốn đi ăn cơm nữa, buông tay xuống, bắt chước bộ dáng của Vân Xu nằm xuống bàn.

Vân Xu vẫn không biết bên cạnh có thêm một người, vẫn ngủ say như cũ.

Lúc Cố Diễm mang theo mì quay về lớp liền nhìn thấy vị trí của mình không biết từ lúc nào đã có một nam sinh khác ngồi vào, nam sinh đó và Vân Xu nằm trên bàn đối mặt với nhau. Nhìn từ góc độ của cậu giống như hai người đang hôn nhau rất thân mật vậy.

Thật ra lúc này đúng là Châu Dã đang âm thầm ghé sát vào Vân Xu, muốn hôn lên mặt Vân Xu một cái.

Khuôn mặt trắng nõn mềm mại như một khối đậu phụ, nhìn nước canh trong veo khiến người ta chỉ muốn cắn một miếng nếm thử hương vị.

Châu Dã chậm chậm tới gần, còn chưa kịp mở miệng đã bị một lực mạnh kéo về phía sau, kéo cậu ta đang gần sát Vân Xu ra xa.

Châu Dã phản ứng lại liền dựa vào tường, may mà không bị ngã. Ánh mắt hung ác nhìn người kéo mình, nhưng đến khi nhìn thấy người đó là Cố Diễm thì lại có chút không được tự nhiên.

Cố Diễm lạnh lùng nhìn Châu Dã, hành động vừa rồi của Châu Dã cậu đã nhìn thấy rõ ràng.

Châu Dã muốn hôn trộm Vân Xu.

Khi Cố Diễm kéo Châu Dã ra đã làm cho bàn ghế di chuyển, Vân Xu bị động tĩnh đánh thức khẽ mở mắt nhìn. Người cô nhìn thấy đầu tiên là Cố Diễm, sau đó lại nhìn thấy Châu Dã không biết xuất hiện ở đây từ khi nào. Hai mắt lập tức mở to, đáy mắt hiện lên chút nghi hoặc, nhất thời không biết giờ là khi nào và bản thân đang ở đâu.

Châu Dã bị Cố Diễm nhìn có chút chột dạ, cũng không nghĩ nhiều sờ sờ mũi mỉm cười chào hỏi với Vân Xu vừa tỉnh dậy: "Chào~"

Vân Xu vẫn nằm tại chỗ nhìn mà không nói gì.

Cố Diễm vẫn lạnh lùng nhìn Châu Dã như cũ.

Cuối cùng Châu Dã cũng ngượng ngùng mà rời đi.

Người đi rồi, Vân Xu mới dụi dụi mắt ngồi thẳng dậy: "Vừa rồi sao Châu Dã lại ở đây thế? Có chuyện gì xảy ra sao?"

Cố Diễm do dự một chút, không nói chuyện cô suýt nữa bị Châu Dã hôn trộm.

Nam sinh và nữ sinh khác nhau, đối với mấy chuyện này nhất định vô cùng để tâm.

Cố Diễm lắc đầu nói: "Không biết nữa, chắc là đến tìm người thôi." Cậu đưa một phần mì đến trước mặt Vân Xu, nói: "Ăn xong đi rồi ngủ tiếp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!