Sau khi trường kiểm tra và khẳng định lớp Ánh Nắng không hề copy bài, Vân Xu cũng không hề gian lận thì đã đứng ra thanh minh. Nhưng thanh minh thì thanh minh, còn tin hay không lại tùy vào cách nghĩ của mọi người.
Vân Xu tham khảo ý kiến của Cố Diễm đi tìm giáo viên để tìm hiểu kĩ về cuộc thi, sau đó với gợi ý của giáo viên lập tức đăng ký tham gia cuộc thi toán học.
Vừa học kiến thức trong sách giáo khoa, cô còn tham gia lớp huấn luyện bổ túc. Học kỳ này sắp kết thúc, Vân Xu vừa kết thúc kỳ thi cuối kỳ của trường rồi tham gia vòng bán kết, khi các học sinh khác đang trong kỳ nghỉ thì cô đã đi đến vòng chung kết.
Tháng 9 là ngày tựu trường, học sinh lớp 10, lớp 11 người thì hưng phấn, người thì chống cự. Mà học sinh lớp 12 thì lại vô cùng bình tĩnh, bởi vì phần lớn kỳ nghỉ hè của bọn họ cũng chả nhàn rỗi lắm, cơ bản đều là phải học bù.
Lớp 12 Tên Lửa, mọi người đều nhìn cô gái bước vào với ánh mắt phức tạp.
Cô gái mặc đồng phục học sinh mùa hè của trường Trung học số ba, bộ đồng phục bình thường này mặc trên người cô lại toát ra vẻ thời thượng, đôi chân thon thả trắng nõn và mềm mại dưới lớp váy đặc biệt bắt mắt.
Mái tóc dài mượt được buộc gọn cao như đuôi ngựa, những lọn tóc mái lất phất trên trán khiến khuôn mặt thanh tú của cô trông non nớt và mềm mại hơn, đôi mắt long lanh trong trẻo.
Chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì không nghi ngờ gì cô rất được hoan nghênh. Nhưng khi cả lớp Tên Lửa biết thân phận của cô đều phản đối chuyện cô đến.
Vân Xu liếc nhìn xung quanh lớp học một lượt, phát hiện bên cạnh Cố Diễm không có ai ngồi, cô xách balo ngồi xuống bên cạnh Cố Diễm.
Bởi vì lớp học rất yên lặng, Vân Xu cũng không tùy tiện nói chuyện với Cố Diễm. Cô nhìn ra ngoài cửa lớp, đúng lúc giáo viên chủ nhiệm đi vào.
Cố Diễm liếc mắt nhìn người bên cạnh một cái, trong mắt hiện lên ý cười, nhưng vẻ mặt lại vô cùng bình tĩnh đẩy gọng kính, cùng mọi người nhìn về phía giáo viên trên bục giảng.
Giáo viên chủ nhiệm mới họ Từ, ở trường Trung học số ba rất có tiếng tăm. Nghe đồn thầy vô cùng nghiêm khắc, quản lý lớp học rất tốt, học sinh do thầy dạy dỗ đều ngoan ngoãn nghe lời, hồi lớp 11 cũng đã từng được nghe danh của thầy rồi.
Nhìn thầy chủ nhiệm "danh ác đồn xa" có vẻ là một người tốt tính, đôi mắt hơi nhỏ, cười lên có một nếp nhăn trông cũng có chút đáng yêu.
Thầy nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng, đầu tiên là giới thiệu bản thân, sau đó điểm danh.
Khi điểm danh đến Vân Xu thì thầy chủ nhiệm dừng lại một chút, nói: "Tôi nhớ bạn học Vân Xu này đợt thi vừa rồi đứng thứ 3 phải không?"
Vân Xu đứng dậy mà không ngồi xuống, gật đầu đáp lại: "Thưa thầy, đúng vậy ạ."
"Tôi còn nghe nói em tham gia kì thi toán giành được giải nhất toàn quốc phải không?"
Vân Xu lặp lại lần nữa: "Thưa thầy, đúng vậy ạ."
"Trước kia em học lớp Ánh Nắng sao?"
Vân Xu lại gật đầu.
"Tiến bộ rất lớn, tiếp tục phát huy nhé." Thầy chủ nhiệm cười nói, sau đó nhìn mọi người trong lớp học một lượt, trực tiếp bầu Vân Xu làm ủy viên ban học tập.
Phòng học lặng ngắt như tờ, ai nấy đều nóng hết mặt, muốn phản bác lại nhưng lại không dám mở miệng.
Một học sinh lớp Ánh Nắng bọn họ xem chẳng khác gì phế vật, không những thi được vào lớp Tên Lửa mà còn xếp thứ ba trước sự kinh ngạc của toàn trường.
Chuyện này chẳng khác nào như bạt tai lớn tát thẳng vào mặt bọn họ, vừa bẽ mặt vừa xấu hổ.
Thậm chí Vân Xu còn đoạt giải nhất kì thi toán cấp quốc gia, trong lòng bọn họ cũng không còn dám cho rằng Vân Xu may mắn mà quay cóp được nữa.
Dù bọn họ có không cam lòng, nhiều nhất cũng sẽ chỉ nghĩ Vân Xu cấu kết với nhà trường để lấy đề thi, nhưng bọn họ không dám nghĩ tới Vân Xu có thể mua chuộc ban giám khảo quốc gia, đây là cuộc cạnh tranh nghiêm túc không thể gian lận.
Lúc này bọn họ không thể không thừa nhận, quả thực Vân Xu phát triển cực nhanh, thậm chí vượt qua bọn họ.
Lăng Văn Huyên nhìn về phía Vân Xu, hơi nheo mắt lại, che giấu vẻ sợ hãi trong mắt.
Nhưng mà không đến nửa năm, Vân Xu tiến bộ làm cho cậu ta không thể không lật lại kết luận trước kia đối với Vân Xu. Sự tồn tại của Vân Xu khiến cậu ta cảm thấy như có gánh nặng đè lên lưng, trong lòng dâng lên một chút lo lắng.
Sự khác biệt giữa vị trí thứ ba và vị trí thứ hai chỉ là một bậc. Lăng Văn Huyên chưa bao giờ để người ở vị trí thứ ba trước đó vượt lên, nhưng bây giờ cậu ta không dám đảm bảo liệu Vân Xu, một biến số lớn không thể xem nhẹ sẽ vượt qua cậu ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!