Chương 28: Gian lận

Trong cửa hàng quần áo nam hàng hiệu ở trung tâm mua sắm, Vân Xu vốn là chọn áo sơ mi, nhưng trong quá trình lựa chọn lại bị hoa mắt, cuối cùng giữ cả bốn cái không nỡ bỏ lại.

Nếu đã chọn nhiều áo sơ mi như vậy, hay là mua thêm vài cái áo ngắn tay nữa nhỉ?

Chọn nhiều áo như vậy, không mua vài cái quần cũng không hợp lý nhỉ?

Áo khoác cũng mua vài cái vậy!

Vân Xu làm theo quy trình như thế, mua được một đống đồ.

Trong nhà hàng đồ nướng, một nam sinh ngồi xuống, nói với nam sinh nho nhã và tuấn tú ở bên cạnh: "Văn Huyên, cậu đoán xem vừa rồi tôi nhìn thấy ai?"

Lăng Văn Huyên thuận miệng nói ra một cái tên, nam sinh lắc đầu, cười nói: "Là Vân Xu, tôi nhìn thấy cô ấy trong cửa hàng quần áo nam, cậu nói xem có phải cô ấy đang chọn quà sinh nhật cho cậu không?"

Lăng Văn Huyên nói: "Tôi có mời cô ấy, cô ấy từ chối rồi."

"Con gái đều là miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo, cô ấy thích cậu như vậy, chắc là đang giả vờ, chí ít nhất định sẽ không quên gửi quà cho cậu đâu." Nam sinh chớp mắt đầy ẩn ý với Lăng Văn Huyên.

Trong lòng của Lăng Văn Huyên hơi lay động, trên mặt chỉ là một nụ cười thờ ơ.

Người thích cậu ta rất nhiều, người tặng quà cho cậu ta cũng rất nhiều, sự khác biệt duy nhất ở Vân Xu là, cậu ta với nữ sinh mà cậu ta thích và anh em của cậu ta có chút liên hệ, kết quả là cái tên này thường xuyên xuất hiện bên tai của cậu ta.

Nam sinh tiếp tục nói: "Có điều có lẽ cô ấy đang chọn quần áo, người bình thường tặng quà sinh nhật sẽ không tặng quần áo chứ nhỉ, với lại làm sao mà cô ấy biết được size của cậu được?"

Lăng Văn Huyên đang định nói thì bị một giọng nam rõ ràng cắt ngang.

"Xin chào, có cần tôi giúp hai vị lấy vỉ ra không?"

Lăng Văn Huyên cảm thấy giọng nói này hơi quen tai, cậu ta vô thức ngẩng đầu, quả nhiên phát hiện người xem như là người quen: "Bạn học Cố?"

Cậu ta gọi lớn như vậy, nam sinh cùng ăn cơm cũng ngẩng đầu nhìn một cái, nhận ra Cố Diễm. Cậu ta nhìn thoáng qua đánh giá bộ đồng phục của Cố Diễm, có phần mới lạ nói: "Cố Diễm, cậu làm phục vụ ở đây à?"

Hầu hết gia đình của các học sinh ở trường trung học số ba đều không tệ, một số ít là vô cùng tốt, đây vẫn là lần đầu tiên mà nam sinh này nhìn thấy bạn học ra ngoài làm thêm.

Cố Diễm gật đầu, đầu tiên là thuần thục lấy thịt nướng ra khỏi vỉ nướng, sau đó lấy vỉ nướng đi, nói với hai người: "Mời dùng."

Cố Diễm và hai người họ mặc dù là bạn cùng lớp, nhưng không thân, lại thêm đang trong giờ làm việc cho nên cậu mang thức ăn lên xong thì rời đi, không có ôn chuyện gì cả.

Nam sinh nghe tiếng Cố Diễm rời đi, nói với Lăng Văn Huyên: "Trường của chúng ta vẫn còn học sinh nghèo như vậy sao?"

Lăng Văn Huyên hơi nhếch khóe miệng, nói một câu không liên quan gì: "Cậu ấy rất nỗ lực, từ trước đến giờ chưa từng rớt khỏi vị trí thứ nhất, bên cạnh đó còn tham gia rất nhiều cuộc thi có tiền thưởng."

Nam sinh im lặng suy nghĩ một lúc mới phản ứng lại lời của Lăng Văn Huyên.

Ý tứ mà Lăng Văn Huyên bày tỏ là, bởi vì quá nghèo, cho nên Cố Diễm mới không dám buông lơi chút nào, bởi vì cậu ấy bắt buộc phải liều mạng học tập, mới có thể có tiền để sinh sống.

Nam sinh ăn một miếng thịt nướng, nói: "Mùi vị không tệ…" Cậu nhìn về hướng nướng thịt, nói: "Cậu ấy học cách nướng thịt cũng tốt như vậy, nhưng mà cũng đúng, nếu như làm không tốt, đoán chừng nơi này cũng sẽ không cần cậu ấy."

Cậu ta thở dài nói: "Cậu ấy cũng không dễ dàng gì."

Lăng Văn Huyên nhấp một ngụm đồ uống, gật đầu.

Sau khi Cố Diễm trở lại quầy thịt nướng, cậu rũ mắt nhìn vào động tác trên tay mình, trong đầu lại nhớ đến những lời mà lúc nãy nghe thấy.

Hơi lơ đãng khiến đồng nghiệp bên cạnh huých vào khuỷu tay cậu: "Thịt sắp cháy rồi."

Cố Diễm hoàn hồn, lật mặt miếng thịt hơi cháy vàng trong tay, tạm thời đem cái tên Vân Xu giấu vào nơi đáy lòng.

Lần này Vân Xu ra ngoài không vội về nhà, mà là tự mình đi mua một ít quần áo, sau đó đi ăn cơm, xem phim, khi cô chuẩn bị về nhà thì trời đã tối từ lâu rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!