Lúc Vân Xu đang thấp thỏm, Cố Diễm nói: "Cảm ơn cậu."
Cố Diễm không tức giận, nhưng không có nghĩa là cậu thích. Vân Xu có phần không chắc chắn hỏi: "Có mang đến cho cậu… cậu có cảm thấy… không phải, ý của tôi là tôi không có bàn bạc trước với cậu, liệu có phải…"
Vân Xu nói năng lộn xộn, ngập ngừng ấp úng, vẻ mặt của Cố Diễm lại nghiêm túc lắng nghe, sau khi Vân Xu thật sự không thể tìm ra cách chính xác để biểu đạt, mới nói: "Không đâu." Sau đó chìa tay ra.
"Hả?" Vân Xu nghi ngờ.
Cố Diễm nói: "Tôi dán với cậu."
Ngừng lại một chút, cậu nói: "Cậu nên nói với tôi sớm hơn."
Nhịp tim Vân Xu chợt dừng lại, lại nghe thấy Cố Diễm nói: "Về việc đính chính, trách nhiệm của tôi lớn hơn."
Cố Diễm lấy keo và một xấp giấy qua, xoay người đi đến cửa phòng học tiếp theo, nghiêm túc quét keo, sau đó dán mảnh giấy trên tay lên.
Vân Xu nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Cố Diễm, hoàn toàn quên đi sự hoảng sợ lúc nãy, tâm trạng nhẹ nhõm rất nhiều.
Có sự giúp đỡ của Cố Diễm nên hiệu quả tăng lên rất nhiều, xấp này dán rất nhanh.
Sau khi dán xong, Cố Diễm chủ động nói với Vân Xu: "Tôi đưa cậu về."
Bây giờ đã là nửa đêm, mặc dù khả năng gặp phải kẻ xấu trong khuôn viên trường khá thấp, nhưng một cô gái vẫn khiến người khác phải lo lắng. Huống hồ, dáng vẻ bị dọa sợ đến ngồi bệt xuống đất của Vân Xu càng khiến cho Cố Diễm vững tin rằng Vân Xu là một cô gái nhút nhát.
Vân Xu theo bản năng muốn từ chối, không muốn làm phiền Cố Diễm: "Không cần đâu, muộn như vậy, cậu cũng về sớm chút nghỉ ngơi đi."
"Không xa, đi thôi." Cố Diễm dùng ánh mắt ra hiệu cho Vân Xu quay về ký túc xá.
"Được rồi." Vân Xu đối mặt với ý tốt của Cố Diễm cũng không từ chối nữa.
Hai người đi trên con đường nhỏ trong khuôn viên trường, ánh trăng mờ không đủ sáng, lại giống như được bao phủ bởi một lớp vải voan, mang theo một chút ý vị muốn nói lại thôi, càng khiến người ta cảm thấy mỹ lệ. Cố Diễm vô tình liếc nhìn góc nghiêng của Vân Xu, vội vàng chuyển tầm mắt.
Đến tuổi biết yêu thích cái đẹp, khắp nơi trong khuôn viên trường có rất nhiều người trẻ tuổi đầy hooc
- môn mạnh mẽ, bất luận trường học có cấm yêu đương hay không, bầu không khí đó khiến mọi người trở nên nhạy cảm hơn với tình yêu, cũng mặc kệ liệu có thích hay không, cũng không thể ngăn được tính chiếm hữu của họ đối với tình yêu.
Cố Diễm bình thường không có phụ nữ thân thiết, chỉ chuyên tâm học tập, so với những học sinh xung quanh, nỗ lực của cậu luôn có mục tiêu và ý thức trách nhiệm, cũng chính vì điều đó, về mặt này cậu trưởng thành muộn hơn người khác một chút.
Nhưng mà trong buổi tối yên lặng như thế này, trong sự ung dung thản nhiên này, một cái gì đó đột nhiên nảy mầm, phát triển.
Đưa Vân Xu đến dưới lầu ký túc xá nữ, Cố Diễm đứng ở đó, đợi Vân Xu nói tạm biệt.
"Tạm biệt, mai… lần sau gặp." Vân Xu vốn dĩ muốn nói ngày mai gặp, nhưng lại cân nhắc đến việc cô và Cố Diễm thật ra cũng không có quan hệ gì, cũng không phải cùng lớp, cho nên không có cơ hội gặp mặt, thế là lại nhất thời đổi lời.
Khóe môi Cố Diễm hơi chuyển động, lại không nói gì.
Vân Xu nhìn thấy Cố Siêu vẫy tay với cô, cũng không nhịn được mà vẫy tay, một lần nữa nói câu "Tạm biệt."
Đợi Vân Xu vào cổng đi lên lầu, Cố Diễm mới xoay người rời đi.
Sáng sớm ngày hôm sau, "tuyên bố thanh minh" ở khắp tòa nhà giảng dạy, nhà ăn, nhà vệ sinh và các nơi khác đã được mọi người phát hiện và lan truyền.
Trước tiên không quan tâm đến nội dung, cho dù là khắp nơi đều có thì ngay cả tờ giấy A4 khổ lớn cũng có tính chủ đề, mọi người đều cảm thấy có hứng thú với chuyện này, có thể lấy ra làm đề tài nói chuyện, thế là nội dung của tờ giấy này đã được mọi người biết đến với tốc độ nhanh nhất.
Cái tên Cố Diễm này mọi người cũng không xa lạ gì, nhưng lại có rất ít người tiếp xúc với Cố Diễm, có vẻ như với mọi người, Cố Diễm chính là một tên mọt sách, chỉ biết học, mỗi lần thi đều đứng đầu. Điều duy nhất khiến họ có ấn tượng với Cố Diễm chính là những tin đồn lan truyền sau trận đấu bóng rổ ngày hôm kia.
Ngày hôm qua mọi người mới đi theo đám đông một cách mù quáng mà chỉ trích Cố Diễm, hôm nay đã phát hiện ra, hóa ra phía sau chuyện này có nhiều bí ẩn.
So với việc chỉ trích một người ngày thường vô cùng khiêm tốn và không có tiếp xúc gì, bọn họ thật ra càng thích làm rõ những câu chuyện phía sau mà bên trong quyển sách nhắc đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!