Chương 50: (Vô Đề)

Sau khi ăn xong, Lục Trường Chinh bắt đầu thúc giục Tô Mạt đi tắm: "Vợ à, em mau đi tắm đi, chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút."

Tô Mạt:…

Nếu ánh mắt anh không nóng bỏng như thế, cô chắc chắn sẽ tin anh.

Tô Mạt chần chừ mãi, cuối cùng đến tám giờ hơn vẫn bị anh giục đi tắm.

Lần này Lục Trường Chinh không ở bên ngoài đợi, mà là tắm rửa sớm nằm trong phòng chờ.

Tô Mạt vừa bước vào phòng đã bị người đàn ông mất kiên nhẫn đang đợi sẵn bế lên giường, không cần phải nói đến một trận dây dưa phía sau.

Xong việc, người đàn ông nằm trên người Tô Mạt, thở dài: "Vợ à, em đã nắm giữ hai cái dạ dày của anh rồi."

"Hai cái dạ dày?" Tô Mạt khó hiểu.

"Ừm, một cái ở trên, một cái ở dưới."

Tô Mạt:…

Cái tên biến thái này!

Một lúc sau, người đàn ông lại muốn tái chiến, Tô Mạt nóng nảy: "Lục Trường Chinh, loại chuyện này phải làm từ từ, một ngày không thể quá nhiều."

"Vậy một ngày có thể làm mấy lần?"

"Một ngày một lần?" Tô Mạt suy nghĩ.

"Được, vậy một ngày một lần." Lục Trường Chinh dứt khoát như vậy khiến Tô Mạt hơi ngạc nhiên.

"Vậy vợ ơi, mấy ngày nay em phải chuẩn bị thật tốt, mỗi ngày một lần, một năm có 365 ngày, anh chỉ ở nhà được vài ngày, cho nên mấy ngày này vợ phải vất vả rồi."

Tô Mạt:…

Ngày hôm sau, Tô Mạt tỉnh dậy với cái lưng đau nhức, người đàn ông không còn trên giường đất, nghe thấy âm thanh trong phòng, có lẽ anh đang làm bữa sáng.

Cuối cùng Tô Mạt cũng hiểu vì sao những người phụ nữ ở thế hệ sau nói không có bản lĩnh thì đừng gả cho quân nhân, mùa hạn c.h.ế. t vì hạn, mùa lẽ c.h.ế. t vì lũ

Tạm thời cô chưa trải qua hạn hán, còn lũ lụt thì trải nghiệm được rồi, đúng là quá đủ.

Lục Trường Chinh vào phòng thấy Tô Mạt đã tỉnh, anh nhanh chóng mang nước ấm tới cho vợ rửa mặt.

Hết cách rồi, tối hôm qua anh làm quá mức, nếu hôm nay không biểu hiện tốt, chắc chắn vợ anh sẽ rất bực mình.

Tô Mạt không để ý tới anh, cô đứng dậy đi ra ngoài rửa mặt.

Lục Trường Chinh cẩn thận đi theo vợ: "Vợ ơi, trời lạnh lắm, em đừng dùng nước lạnh, để anh nấu nước nóng." Nói xong, anh đổ nước lạnh Tô Mạt dùng để đánh răng, thay thế bằng nước ấm.

Tô Mạt nhìn thấy dáng vẻ nịnh nọt của anh, vừa tức giận vừa buồn cười.

Đánh răng xong, Lục Trường Chinh đưa khăn lông cho Tô Mạt lau mặt.

"Đây rồi, vợ ơi lau mặt đi."

Tô Mạt:…

Tô Mạt liếc nhìn anh một cái, nhận lấy khăn lông, tuy nhiên cô cũng lên tiếng: "Anh không cần làm như vậy."

"Không có gì, được phục vụ cho em, anh rất vui."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!